Triệu Khách cầm con dao gọt trái cây sáng như bạc ở trong tay, sau khi lao vào phòng đã thấy Trần Tĩnh đứng nguyên tại chỗ, chỉ về phía lão thái đã biến thành xác chết ở trên mặt đất.
“Ta vừa đi vào, đã… Đã thấy hàng chữ máu trên mặt đất.”
Nhìn theo hướng Trần Tĩnh đang chỉ, sắc mặt Triệu Khách cứng đờ, không biết trước xác chết lão thái đã có thêm một hàng chữ bằng máu từ khi nào.
【 Nhiệm vụ: Giết chết Hùng Nhị! 】
【 Nhắc nhở nhiệm vụ: Hùng Nhị giống với mẫu thân hắn, nhưng Hùng Nhị đang độ trung niên cường tráng hơn mẫu thân hắn, giết chết hắn, hoặc là… Bị hắn giết chết. 】
Không biết hàng chữ này xuất hiện từ khi nào, nhưng có thể chắc chắn đây là nhiệm vụ mà bọn họ muốn tìm.
“Hùng Nhị? Ai là Hùng Nhị?”
Lúc này Tề Lượng đi đến, sau khi thấy hàng chữ máu trên mặt đất không nhịn được nghi ngờ nói.
“Là con của nàng, ngươi quên rồi à, trước đó nàng nói nàng có nhi tử, tám chín phần mười nhiệm vụ này là con của nàng.” Triệu Khách nhắc nhở.
“Nhưng… Lại phải giết người?”
Vừa nghe thấy lại phải giết người, vẻ mặt Trần Tĩnh và Tề Lượng hơi mất tự nhiên, ngày thường để bọn họ giết mèo chó còn không dám, chứ đừng nói đến giết người. Trước đó Tề Lượng cũng bị ép đến nóng nảy mới cầm băng ghế đập lão thái, bây giờ thật sự để bọn họ giết người, khỏi phải nói trong lòng bọn họ khó chịu đến mức nào.
“Bọn họ không phải người! Ngươi từng thấy người có thể biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dua-thu-khung-bo/4181974/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.