59.
Hoàng hậu cau mày: “Ngươi đúng là không giống thằng bé một chút nào.”
“Ngươi cứ như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ bị phụ hoàng ngươi phát hiện. Phụ hoàng ngươi yêu thương Dung Ngọc, nếu như để ông ấy biết ngươi giả mạo thằng bé, bổn cung cũng không thoát khỏi liên lụy.”
“Hoàng thượng đã phát hiện ra rồi.” Dung Vọng nhàn nhạt đáp lời.
“Cái gì? Phát hiện lúc nào?” Hoàng hậu căng thẳng.
“Vừa lúc nãy. Trước khi người đến đây.”
Hoàng hậu trừng mắt: “Thái độ Hoàng thượng thế nào?”
“Không có thái độ gì. Nhi thần chặt đứt ngón tay của Thịnh vương, còn chém cả chỗ đó của hắn, phụ hoàng cũng không trách tội.”
Hắn ngẩng đầu, trong mắt ngập tràn giễu cợt.
Hoàng hậu lúc này mới để ý trên mặt đất toàn là máu: “Cho dù Hoàng thượng không trách tội nhưng ngươi làm Thịnh vương bị thương, Quý phi nhất định sẽ gây phiền phức cho ta.”
Hoàng hậu càng nói càng tức giận, bỗng dưng bật khóc, đoạn giơ tay cho đứa con trai trước mặt một bạt tai: “ Tại sao lúc đó người chết không phải là ngươi?”
Gương mặt nhợt nhạt của Dung Vọng in hằn năm ngón tay, lại thêm vết máu bên miệng do cơn ho lúc nãy, khiến hắn trông vừa nhếch nhác vừa chật vật.
Ánh mắt hắn hỗn loạn nhìn theo bóng lưng Hoàng hậu rời đi.
Ta đứng chôn chân tại chỗ, không biết có nên bước ra ngoài hay không. Dung Vọng trông có vẻ cần ở một mình một lúc.
Nhưng không đợi ta suy nghĩ thêm, hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-do-hua-se-cuoi-ta-hong-y-mu-phuong-ruoc-ta-ve/2725424/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.