Giật mình tỉnh giấc, Khương Đồng nhễ nhại mồ hôi trên trán và áo quần. Chỉ là một giấc mơ không rõ ràng nhưng lồng ngực cậu lại cảm thấy vô cùng đau đớn. Giấc mơ nhìn thấy ngày đầy tháng của cậu cũng vậy, giấc mơ này cũng vậy, Khương Đồng vẫn chưa biết vì sao mình lại thấy những điều này. Chỉ có một điều cậu chăc chắn, đó không phải kí ức của cậu, nếu vậy thì là kí ức của người khác, hoặc nói là kí ức của A Hy. Vì cùng cô ấy kí khế ước sinh mệnh nên cậu mới mơ những giấc mơ này hay không?
Sau khi đã bình tĩnh, Khương Đồng mới phát hiện có bóng người đang che nắng cho cậu. Nhìn bộ váy xanh nhạt nhẹ nhàng phấp phới trong gió, khí tức của người này rất dịu dàng. Một tinh linh tóc xanh lá ngắn mang tai đưa tay vuốt trán cậu. Dường như phát hiện ra vẻ mặt có chút khó chịu của cậu, cô gái có chút khó xử.
“Xin lỗi, tôi thấy cậu ngủ ở đây, gương mặt lại có vẻ đau đớn nên Hora muốn nán lại, cậu không sao chứ?” – Cô gái lên tiếng
“Tôi không sao, cám ơn” – Khương Đồng có chút bất ngờ nhìn thấy Liễu Y Nhiên ở đây. Cậu đưa tay xoa mái tóc ngắn mềm của cô nhóc tinh linh Hora, mỉm cười với nhóc “Anh không sao rồi, cám ơn Hora”.
“Cậu thật sự rất được tinh linh yêu thích, Hora thực ra rất nhát người, nhưng em ấy lại muốn giúp cậu giảm bớt đau đớn, lúc nãy cậu gặp ác mộng sao?” – Thực ra Y Nhiên có chút ghen tỵ nho nhỏ khi cùng là cám ơn nhưng thái độ của cậu với tinh linh lại khác so với cô.
“Không có gì, giờ tôi sẽ trở về nghỉ ngơi, cám ơn cô” – Khương Đồng lạnh nhạt trả lời Y Nhiên. Cậu nhìn Hora với vẻ mặt nghiêm túc “Hora, nhóc hệ mộc, không phải hệ chữa trị, không thể hao phí năng lượng của mình để chuyển hóa, không tốt cho cơ thể, có biết không. Lần sau không được làm như vậy nữa!”
Khương Đồng đơn nhiên biết các tinh linh hệ mộc có thể chuyển hóa năng lượng của mình để chữa vết thương, đây là điểm đặc biệt của chúng, nhưng bù lại cũng gây thương tổn cho cơ thể nhất định. Cậu phải răng dạy bán tinh linh này. Tuổi đời có lẽ so với Lion còn nhỏ hơn, có bao nhiêu năng lượng chứ.
“Hora không sao, anh hết đau chưa?” – Hora cảm thấy vị pháp sư này đặc biệt dễ mến. Càng ở gần càng thoải mái. Lúc nãy nhìn thấy anh ấy có vẻ rất đau, liên tục đổ mồ hôi nên nhóc mới không quan tâm gì mà chuyển hóa năng lượng giảm bớt cơn đau cho anh ấy.
Nhìn Khương Đồng đứng dậy rời đi, Y Nhiên có chút buồn trong lòng. So với những vị quý tộc của các gia tộc lớn, cô lại có hảo cảm hơn với cậu. Là một pháp sư thực lực, vừa bí ẩn lại vừa mạnh mẽ. Đặc biệt còn rất được tinh linh yêu quý. Nhưng có vẻ cậu ấy không quá thích giao tiếp với cô thì phải. Tuy không biết là vì sao nhưng Y Nhiên cũng không nản trong lòng. Cùng Hora đi một hướng khác, Y Nhiên nghĩ có thể hỏi cha và anh trai mời cậu ấy đến Liễu gia.
Khương Đồng trở về kí túc xá, trùng hợp gặp Mục Thần và Mễ Lạc cũng đang ở phòng, thế là họ lại cùng nhau ra ngoài ăn. Gọi ba phần mì bò thơm phức, quán họ ăn cũng rất đông, được rất nhiều pháp sư là học viên của học viện ghé ăn. Mễ Lạc gắp một đũa mì vào miệng đã vui vẻ khen nức nở.
“Tớ muốn cùng các cậu đi ăn quán mì này lâu rồi đấy, ngon tuyệt. Tiếc là Minh Duệ bận ở viện của cậu ấy”
“Khi nào các cậu sẽ thi cuối kì để đến Bolia” – Khương Đồng hỏi
“Chắc phải 2 tháng nữa. Hiện tại tớ với Mễ Lạc chỉ năm 3 thôi. Không giống cậu, có phải sắp tới cậu sẽ tham gia buổi tuyển chọn quân dự bị ở RiO” – Mục Thần trả lời, cũng hỏi lại Khương Đồng.
“Ừm, chắc hẳn có rất nhiều tinh anh tham gia” – Khương Đồng gật đầu, lại bưng tô mì của mì lên húp nước súp rồi trả lời.
“Tớ tin cậu chắc chắn sẽ được chọn thôi, cậu rất mạnh mà” – Mễ Lạc lắc đôi đũa trong tay, tỏ vẻ vô cùng chắc chắn.
“Vẫn nên cẩn thận, tinh cầu RiO có rất nhiều vấn đề” – Mục Thần không cho là đúng mà nói. Cậu đặt đôi đũa của mình xuống bàn, nhìn xung quanh rồi nhỏ giọng nghiêm túc nói tiếp “Cha tôi đã từng tham gia chiến dịch ở RiO. Phòng tuyến nơi đó không vững vàng như vẻ ngoài đâu, còn rất hay xuất hiện trùng tộc. Lần này cậu đi không phải giống như kiểu trải nghiệm, mà là chiến trường thật sự đấy”
“Cha cậu tham gia chiến dịch nào ở đó vậy?” – Khương Đồng nghi ngờ chiến dịch mà Mục Thần nhắc đến là sự kiện mà Osha đã nói với cậu.
“Chính là sau khi RiO gửi thư cầu cứu tới Olad vì có rất nhiều pháp sư ở đó đã hủy khế ước khiến tinh linh chết, rồi biến mất một cách đáng ngờ. Cha tôi là quân y, ông đã tham gia đến RiO để chữa trị. Cuối cùng quân đội Cổ Lang và Hỏa Long ra quân đến đó mới dẹp yên được” – Mục Thần hiếm khi nói nhiều như vậy.
“Vậy thì liên quan gì đến trùng tộc?” – Mễ Lạc khó hiểu hỏi lại, nhưng lại đúng chủ đề quan trọng.
Nơi này là quán ăn, người qua lại nhiều, Mục Thần không muốn nói tiếp. Cả ba người biết ý đều tính tiền rồi trở lại kí túc xá. Vào đến phòng thì đúng lúc Minh Duệ cũng đang ở phòng. Mục Thần nhờ Khương Đồng tạo một kết giới ở phòng họ phòng có người nghe lén. Khương Đồng cũng không nhiều lời, tạo chú pháp bao quanh căn phòng của họ.
“Đây là bí mật, các cậu đừng ba hoa ra bên ngoài. Năm đó ở RiO, cha tôi vô tình phát hiện có một nhóm pháp sư ở đó mở giao dịch với trùng tộc. Trùng hợp là giữa lúc quân đội của Cổ Lang và Hỏa Long đang làm nhiệm vụ thì tinh cầu RiO bất ngờ bị tàn dư trùng tộc tấn công” – Mục Thần bắt đầu kể.
“Nhóm pháp sư đó của tinh cầu RiO sao?” – Minh Duệ lên tiếng.
“Không có bằng chứng nào khẳng định cả nhưng cũng không loại trừ’ – Mục Thần trả lời rồi quay qua Khương Đồng nói thêm “Tóm lại, lần đến RiO này cậu nhất định phải cẩn thận, an toàn là trên hết”
Khương Đồng gật đầu đáp ứng. Tuy cậu và Osha cũng đã đoán rằng La gia cấu kết với trùng tộc để giữ chân cha cậu và Bách gia ở RiO năm đó. Nhưng quả thật không có bằng chứng và động cơ của La gia. Đột nhiên cậu nhớ ra cuối tuần là lễ mừng thọ của nguyên soái Bách Nhĩ. Đây cũng được xem như là buổi tụ họp mặt của các gia tộc lớn. Có lẽ cậu sẽ gặp các nhân vật lớn còn lại của ngũ đại gia tộc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]