Khương Đồng lúc này mới biết thêm về câu chuyện của thiên tài ở học viện Rakirac. Bách Nhiên cũng ở đây xem vết thương học viên của mình. Chỉ trong vòng thêm 1 tiếng mà học viên của Olad đưa vào phòng y tế lại tăng thêm. Mục Thần cũng phải giúp thầy của mình chữa trị cho các pháp sư một cách bất đắc dĩ.
Khương Đồng và Mễ Lạc đi ra ngoài vì ở đây quá đông người, họ không thuộc hệ chữa trị, đứng cũng vô ích. Dọc hành lang, Khương Đồng thấy nhóm pháp sư của Rakirac đang đi ở đối diện. Khoảng khắc chạm mặt nhau, cậu thiếu niên đi đầu của học viên Rakirac bỗng nhiên đứng lại, tay cậu ta cầm chặt vòng tay cổ tay phải của mình giữ cho nó không rung lên. Nhìn Khương Đồng chuẩn bị đi lướt qua mình, cậu ta đưa tay cản đường lại, vẻ mặt kiêu ngạo mà nói
“Ôi, mày là học viên của Olad đi, trận tiếp theo mày có thi đấu chứ?”
“Tôi không thi” – Khương Đồng không quan tâm trả lời, định bước đi tiếp lại nghe hắn nói tiếp
“Không ngờ năm nay Olad lại chẳng có một người giỏi nào, chán thật đấy. Là nơi đào tạo ra chiến thần Khương Nhân thì thế nào chứ, vẫn thua bọn tao mà thôi” – Nói rồi hắn vừa cười ha hả rồi bước đi cùng người của mình,
“Tên khốn này, hắn nghĩ mình là ai chứ?” – Mễ Lạc tức điên lên được, dậm chân mắng. Không thấy bạn mình phản hồi, cậu quay lại vỗ vai Khương Đồng. Nhưng lại bị vẻ mặt của Khương Đồng hù dọa.
Trận đấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dinh-menh-cua-toi-la-tinh-linh-manh-nhat/3549946/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.