Editor: An Dung Ni
Beta: Mạc Y Phi
Thôi Triết quay lại cười cười: “Hoặc là anh có thể để tôi giúp anh…”
Mai Tư Lễ cắt ngang lời anh ta, “Đây không phải là chuyện của tôi, cũng không phải là chuyện của anh, quyền quyết định nằm ở Mộc Thất.”
“Vậy đến lúc đó nhớ báo với tôi một tiếng, dù sao...” Thôi Triết không nói hết câu, vì anh ta biết, Mai Tư Lễ hiểu ý anh ta muốn nói.
Mai Tư Lễ cũng cười nhạt với anh ta, “Tôi sẽ báo với anh vào ngày anh nhận án tử hình.”
Lần này, Thôi Triết chỉ cười mà không đáp.
Rời khỏi tòa nhà, Mai Tư Lễ lái xe về nhà, trên đường, anh không ngừng suy nghĩ về mọi chuyện, nhưng cuối cùng lại chẳng nghĩ ra được điều gì, anh cũng không biết mình phải làm gì, thậm chí thi thoảng anh còn thấy mình vô dụng. Hơn hai mươi năm qua, chưa bao giờ anh có cảm giác này, bây giờ anh đứng ở ngã ba đường, cũng có thể là ngã tư, ngã năm, nhưng anh vẫn không thể chọn được con đường cho chính mình.
Anh cũng biết, chuyện này không nên do anh lựa chọn, nhưng kết quả mà mỗi con đường dẫn đến, anh lại không đoán nổi.
“Mộc Thất.” Anh nhẹ nhàng gọi tên cô, rồi cuối cùng lại thở dài.
Anh nhớ, khi sắp rời đi, Thôi Triết đã gọi anh lại, nói với anh một câu: “Mai Tư Lễ, thật ra thì anh nên cảm ơn tôi mới phải chứ?” Từ góc độ nào đó mà nói, Thôi Triết nói không sai, nhưng mà....
Mai Tư Lễ thu suy nghĩ của mình lại, tăng tốc về thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dinh-hinh-tam-ly/1795206/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.