Edit: Hachonie 
Tôi không xứng có được ánh sáng nhưng tôi có thể làm chủ bóng đêm. 
Sáng sớm thứ hai, Triệu Cường trong miệng ngậm bánh bao, tay cầm ly sữa đậu nành nóng hổi thảnh thơi đi vào văn phòng. 
Vừa định cùng mọi người bên trong nói “chào buổi sáng”, rút cuộc vừa đi vào, Triệu Cường liền cảm giác được không bình thường, chính là không khí trong phòng có vẻ xuống thấp, anh thấy có chút kỳ lạ, còn cố ý lùi lại phía sau vài bước nhìn lên bảng cửa chính – Đội Điều Tra Đặc Biệt, đúng rồi mà, anh không đi nhầm phòng, không phải trước đó họ vừa mới phá được vụ án Taxi giết người liên hoàn, còn chuẩn bị được khen thưởng, sao không khí lại kỳ quái như vậy, không lẽ lại có vụ án khó mới? Nhưng lại không nhận được điện thoại của đội trưởng? 
Triệu Cường nghĩ cũng không hiểu, lấy tay vò đầu, lại vào văn phòng nhìn lướt qua, thấy các thành viên vốn rất sôi nổi lại yên tĩnh ngồi làm việc, ngay cả Lam Tiêu Nhã lúc nào cũng ở phòng pháp y hôm nay cũng ngồi ở bàn làm việc, đang cẩn thận nhìn xuống không biết nhìn cái gì? 
Muốn biết rõ tình huống này nên Triệu Cường đi vào bên trong, do bị bầu không khí này ảnh hưởng nên bước đi cũng đặc biệt nhẹ nhàng, anh ngồi vào vị trí của mình, đem ghế kéo đến cách vách bàn làm việc của Lam Tiêu Nhã, Lam Tiêu Nhã lúc này đang nhìn xuống nên không phát giác ra chuyện gì. 
Triệu Cường nhìn theo hướng của Lam Tiêu Nhã nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dieu-khien-tam-ly/2240387/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.