Ba tháng sau
Mộc Cửu và Ngôn Luật đến trại cải tạo cho nhi đồng, Tần Uyên ở trong xe chờ họ.
Ngôn Luật nhàm chán ngáp, “Sao chị phải đến đây, cũng đâu phải con trai chị ở trong đó.”
Mộc Cửu nói: “Bởi vì không ai đến thăm cậu bé ấy hết.”
Ngôn Luật khinh thường: “Ba mẹ nó cũng đã không quan tâm sao chị phải để tâm như vậy?”
Mộc Cửu nhìn cậu từ từ nói: “Quan điểm duy nhất của Ngôn Phỉ Văn mà chị công nhận chính là ‘Trẻ con là dễ cải tạo nhất’, nên dù bây giờ cậu bé ấy có xấu xa thế nào thì vẫn có thể trở nên tốt hơn.”
Ngôn Luật bĩu môi hỏi: “Chị nghĩ có thể được sao?”
Mộc Cửu nhìn khối rubik trong tay nói: “Giống như khối rubik này vậy, dù bị biến đổi như thế nào nhưng vẫn sẽ có cách khôi phục lại hình dáng ban đầu.”
Ngôn Luật liếc mắt nhìn cô.
Mộc Cửu nhanh chóng quay khối rubik sau đó đưa cho cậu ta, “Chị có khả năng này.”
Ngồi trên xe, Ngôn Luật vừa nhìn khối rubik vừa nói: “Mấy ngày nữa tôi sẽ dẫn mẹ ra ngoài chơi.”
Mộc Cửu nói: “Chị cũng muốn đi chơi.”
Ngôn Luật nói: “Không phải chị phải đi làm sao, nhưng mà nếu chị từ chức thì tôi sẽ suy nghĩ dẫn chị theo.”
Mộc Cửu đưa mắt nhìn Tần Uyên.
Tần Uyên: “Nếu em muốn đi du lịch thì đợi khi đi hưởng tuần trăng mật anh dẫn em đi, em muốn đi đâu thì đi đó.”
Ngôn Luật liền liếc mắt: “Này này, tôi vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dieu-khien-tam-ly/2240256/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.