Bất động sản ở B thị của Hình gia tọa lạc ở gần Đông Tam Hoàn, thuộc về Tông Lư sơn trang, là một tòa biệt thự độc lập đầy màu sắc Hoa quốc.
Lúc tới đây Diệp Văn Hiên ngồi xe của Hứa trợ lý, sau khi tiến vào cổng sơn trang liền bị kiểm tra nghiêm ngặt, trên đường tiến vào trong còn nhìn thấy bảo an mặc âu phục đen tuần tra trên đường, đặc biệt nghiêm mật, nghiêm như cảnh tượng ở các khu nhà giàu.
Nhìn tai nghe bluetooth của nhóm bảo an âu phục đen, Diệp Văn Hiên chặt lưỡi hít hà: "Cái này... có phải hơi thái quá không?"
Hứa Ngôn đang lái xe, nghe vậy liền mỉm cười: "Người có nhà ở khu này không phải danh nhân thì cũng là phú hào kín tiếng, tùy tiện kéo một người ra cũng có giá trị hơn mười triệu NDT. Phú nào rất tiếc mệnh, nếu an ninh không tốt, bọn họ căn bản sẽ không chịu ở." Vừa nói, anh vừa dành ra chút thời gian chỉ tới cách đó không xa: "Tòa lầu nhỏ ba nóc bên kia là bất động sản của Hình tổng, nóc phía đông dành cho người nhà ở, hai nóc còn lại không dùng tới, khi có khách hoặc bằng hữu thân thích tới mới dùng tới."
Diệp Văn Hiên nhìn qua, vừa xem vừa mắng vạn ác kẻ có tiền.
Hai bên đường là cỏ cây xanh tốt cùng quang cảnh cây cối được thiết kế tinh xảo, Diệp Văn Hiên còn chưa kịp nhìn kỹ thì xe đã quẹo vào nhà để xe lộ thiên, cậu cùng Hứa Ngôn xuống xe, xuyên qua con đường nhỏ ở bên cạnh tiến vào một cánh cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dien-tu-muoi-van-von/170364/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.