****
Mắt Diệp Văn Hiên nhìn thẳng, bên tai loáng thoáng nghe thấy tên nhóc gọi là Lynn kia đang xúi giục người khác làm chuyện gì đó.
"Đi xem một chút thôi... không sao đâu..."
"Không được."
"Tin tưởng tôi đi... chúng ta đứng ở cạnh cửa nhìn thôi...
Vị thanh niên Aida kia vẫn liên tục lắc đầu, Diệp Văn Hiên còn muốn nghe nữa nhưng đám người đã rời khỏi cầu thang, cuối cùng người nọ khép cửa lại, âm thanh cũng bị chặn lại ở bên ngoài.
Diệp Văn Hiên khựng lại một chút, cuối cũng vẫn lựa chọn leo lên cầu thang, tạm thời không quản "cửa" mà nhóm phục vụ kia nói là gì.
Đến lầu ba, cậu cũng không cần nghiêm túc tìm kiếm mà đi thẳng tới căn phòng có vệ sĩ đứng ngoài cửa.
Lúc tới cửa quả nhiên bị hộ vệ cản lại: "Ông chủ chúng tôi không gọi cái này."
Diệp Văn Hiên lộ ra dáng vẻ sợ hãi, nhỏ giọng nói: "Hannah tiểu thư bảo tôi đưa tới, ông chủ vẫn còn ở bên trong sao?"
Người da đen cản cậu lại lớn tiếng nói: "Ông chủ không cần, đi mau."
Diệp Văn Hiên còn muốn nói nữa nhưng nhóm vệ sĩ cao lớn thấy vậy liền vây quanh, khóe miệng cậu giật một cái, chỉ có thể qua loa đáp ứng, bưng khay xoay người đi trở về.
Dù sao cũng không phải trinh sát chuyên nghiệp, Diệp Văn Hiên yếu ớt nghĩ.
Cậu không xác định được chậu trai gốc Á xui xẻo nằm trong con hẻm kia còn ngủ mê bao lâu, thời gian dài dài độ nguy hiểm lại càng cao, Diệp Văn Hiên thầm tính toán một chút, cuối cùng vẫn quyết định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dien-tu-muoi-van-von/1658379/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.