Che kín như vậy, đại khái là ngôi sao hay minh tinh điện ảnh gì đó đi?
Bảo an đang nghĩ ngợi thì đối diện lại có một thanh niên đi tới, bảo an tiên sinh ngẩng đầu nhìn lên, vị này đeo khẩu trang đeo kính mát vũ trang đầy đủ, bịt kín tới mức gió thổi không lọt.
Bảo an tiên sinh: "..."
Thanh niên cúi thấp đầu bước nhanh qua, bảo an trực tiếp xoay người, nghi thần nghi quỷ theo sát một đường, theo tới tận cửa phòng ở tầng hai mươi mốt, nhìn người nọ cà thẻ mở cửa.
Thanh niên quay đầu nhìn lại: "Ông còn theo tôi nữa, tôi sẽ gọi điện cho quản lý của ông, khiếu nại ông quấy rầy khách đấy."
Bảo an tiên sinh: "..."
Anh buông lỏng cảnh côn, lúng túng nói: "Xin lỗi, bởi vì cách ăn mặc của ngài thực sự quá khả nghi, tôi vô thức bám theo."
Hạ Viêm Bân: "..."
Mà bên kia, thành công dò xét được vị trí của Hình Uyên, Diệp Văn Hiên cảm giác chính mình đã hoàn thành được nhiệm vụ to lớn nhất, sau khi vào thang máy cậu không trực tiếp về phòng mà dọc theo đường đi, đi tới tiệm cơm lớn nhất của Hoa Hạ ở tầng trên cùng.
Nơi này được bố trí thành phòng ăn ngoài trời, không gian sát mép rìa được thiết kế thành hồ bơi, ban đêm ánh đèn chiếu rọi làm mặt nước long lanh sáng, thỉnh thoảng có nam nữ vóc dáng đẹp nhảy xuống nước vui đùa, thực khách có thể thấy được "phong cảnh" theo đủ nghĩa ở trên này, bầu không khí ban đêm ở nơi này cũng bị hâm nóng hừng hực.
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dien-tu-muoi-van-von/1658377/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.