Công - chồng cũ của Hoài An đi phía sau lưng cô, từng bậc thang trước Toà án trở nên dài vô tận và đầy chông chênh. Công muốn bước nhanh nhưng lại sợ đối diện với Hoài An, đối diện với đôi mắt đẫm lệ, thật lòng anh không nỡ.
Hoài An nán lại, nhìn chồng lần cuối. Dáng vẻ thư sinh đầy đặn của Công nay lều khều, tiều tụy nom như xác sống. Hoài An xót lắm. Sau bao tháng không gặp, nhìn Công trông thảm hại thật sự.
Quả nhiên! Tình yêu là thứ gì đó khó định nghĩa nhất trên đời, không biết nó bắt đầu từ đâu nhưng nó có thể biến con người ta trở nên đẹp đẽ, kiêu hãnh và cũng có thể làm con người ta thân tàn ma dại.
Công và Hoài An còn yêu nhau lắm. Chỉ có yêu mới tự đày đọa bản thân hết ngày này qua ngày khác mà thôi.
Đôi khi Hoài An tự nhũ hay là cho Công cơ hội để sửa sai lầm, song cái thai trong bụng Lan ngày một lớn, là giọt máu của Công, là huyết thống dòng họ Trần, là một sinh linh vô tội. Liệu rằng quay lại cô có gạt phăng được quá khứ để tiếp tục hạnh phúc hay không? Còn đứa bé kia thì sao? Sẽ như thế nào khi bị cô tước đoạt đi người cha của nó. Ngoài sự cao thượng ngu ngốc ấy ra, Hoài An khi biết mình bị phản bội chỉ đành gồng mình lên thể hiện sự mạnh mẽ, cô không còn biết cách nào khác nữa để giữ tình yêu của mình. Nó thuộc về bản năng của con người cô rồi. Thà cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-di-tim-giac-mo/2843972/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.