Tháng ba, trời đại hàn, dù mặc chiếc áo phao dày cộm vẫn cảm thấy khí lạnh len lỏi qua cổ tay áo, thấm vào da thịt. Đặc biêt, trên thảo nguyên Bùi Hui, không khí càng lạnh hơn. Lạnh đến tê tái, lạnh muốn đóng băng. Hoài An run lên bần bật. Cô rúc đầu vào lòng của Adam, cảm nhận hơi ấm lan ra từ cơ thể anh.
Hoài An trằn trọc, suy nghĩ miên man. Adam thực sự nghiêm túc chuyện đưa cô sang Mĩ. Cô cũng không phải dạng phụ nữ trãi qua một lần đò đâm ra chán chường, buông thả bản thân vào các mối quan hệ gá tạm, không có tương lai. Song cô chưa chuẩn bị tâm lý để tái hôn. Mọi thứ diễn ra quá nhanh và không đơn giản như Adam phân tích, cô sang Mĩ, như một bước ngoặc lớn đối với một người từ một quốc gia đang phát triển sang một quốc gia phát triển vượt bậc, cô sẽ tiếp cận nền văn hóa ấy ra sao khi nửa chữ tiếng Anh cũng không biết. Còn nữa, tình yêu, dù lớn đến đâu cũng không thể nhìn nhau mà sống mãi được. Kiếm tiền, lo cho cuộc sống để không bị lệ thuộc, không bị coi thường và không bị phân biệt chủng tộc ở xứ tư bản đó cũng là một điều đáng phải suy nghĩ, vốn ăn sâu trong máu của phụ nữ Việt Nam. Cô sẽ làm gì ở một đất nước mà cô chỉ biết qua Youtube, Tivi.
Hoài An từng nghe vài người hàng xóm kể về những hoàn cảnh tan vỡ nguyên nhân đến từ bấp bênh thu nhập, đàn ông đi làm, đàn bà ở nhà lo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-di-tim-giac-mo/2843957/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.