Hôm nay tôi xin nghỉ phép, mười giờ phiên tòa xét xử, chuẩn bị sẵn tới trước cả tiếng đồng hồ
Sau khi đến, tôi ghé vào nhà vệ sinh thoa son. Điện thoại trong túi sáng lên
AAAA: [Chị hai, chiều nay chị rảnh không? Chúng ta cùng nhau đi lễ với bà nội]
AAAA: [Tối nay ông nội về nhà ăn tối, ông bảo chị tối nay phải có mặt tại nhà chính dùng bữa. Nhà chúng ta hôm nay có khách]
Tôi do dự tin nhắn một hồi, sau đó không nghĩ ngợi gì mà nhấp tin nhắn:
[Được]
Con bé y hệt như Quốc Anh lúc nhỏ vậy, tôi vô thức xoa đầu Thiên Ngọc. Cuối cùng dùng giọng ngây thơ hỏi tôi:
Giờ xử án bắt đầu, công tố viên khởi tố vụ lần này là người mới chuyển từ Bắc Kinh về - Tần Lâm.
Tôi ngồi đó chăm chú lắng nghe đến cuối buổi
Cuối cùng Tạ Quốc Vinh bị tuyên án mười năm tù, Tạ Thiên Ngọc không bị quy vào tội đồng phạm vì có vấn đề tâm lý, đồng nghĩa với việc con bé sẽ được đưa đi điều trị tâm lý, cuối cùng là giao cho một người chú nuôi dưỡng
Tôi đi ra khỏi Tòa án, Tạ Quốc Vinh bước ra ngoài, chú ba - Người tiếp nhận thi thể của hai vợ chồng, nói gì đó với vợ người đàn bà kế bên. Cậu ta như có gì đó châm chích, điên cuồng lao lên bọn họ và đấm ông ta, nhưng thất bại
Nhìn đứa trẻ chật vật vì bị cảnh sát bắt lại
Ông ta phun ra những lời khó nghe nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-va-quai-vat-trang-khuyet/3494769/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.