“Ngụy Hoắc Thần…Thật khó nói cảm giác đó là gì, em cũng yêu anh thì phải”
Lý trí không muốn nhưng tâm trí lại thay lời muốn nói, ngờ vực và rung động xen lẫn nhau. Nghĩ lại, mấy tháng qua làm việc cùng anh. Với linh cảm của mình, đây không phải là kiểu chiếu cố bình thường. Ngoài ra, cô còn cảm thấy thái độ đối xử với cô rất kì lạ
Ngô Liêu Song cực kì nhạy cảm với cảm xúc và lời nói, vậy nên cô có thể dễ dàng đọc vị được tâm tư của họ vô cùng chính xác. Cô không đọc ra được tâm tư anh, đưa ánh mắt sợ hãi bối rối phân tích đánh giá
Ngụy Hoắc Thần hoàn toàn biết rõ. Ngô Liêu Song biết, với tính cách của sếp cô anh không thích nói giỡn, càng không thích mập mờ. Cô vừa hay rất ghét sự nhất thời và thoáng qua.
Cả người Liêu Song đơ cứng, nhìn anh từ từ áp sát cô, yên lặng để anh vuốt ve mặt, vén tóc mai ra sau tai từ tốn đáp:
- Không sao, từ từ cũng được.
Lời nói của Ngụy Hoắc Thần luôn mang theo sức nặng, sức nặng của sự dứt khoát
Ngô Liêu Song nhìn anh như con báo vồ mồi, nhắm đến môi cô mà hôn mút. Cả hai lần đầu trao nhau nụ hôn
Ngụy Hoắc Thần vẫn chưa quen nên có chút mạnh bạo và chiếm đoạt. Với khả năng ham học hỏi cũng như bản năng của người đàn ông anh nắm bắt rất nhanh, điều chỉnh lại tránh làm cô đau
Liêu Song ôm cổ anh giữ thăng bằng, vụng về hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-va-quai-vat-trang-khuyet/3352120/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.