Trương Tuấn hai chân run rẩy, một cảm giác tởm lợm tràn ngập ra khắp các giác quan. Đôi chân kia cũng sắp chẳng đứng vững nữa rồi, trước khi không vững đã quỳ xuống gốc cây nôn mửa điên khùng. Đó là th.ịt người luộc chín, thứ mỡ vàng vàng như mỡ gà vẫn chảy ra, lẫn trong những miếng thịt chiên ôi thiu, hãi hùng rồi, quá hãi hùng!
Liêu Song đi đến đưa cho anh ta hộp khăn giấy, sắc mặt nhợt nhạt hướng về những người còn lại, giọng thều thào như mất sức:
- Tôi thấy mấy chú chó hoang gặm một thứ giống xương người tha đi nên xem thử, không ngờ lại phát hiện ra những thứ đáng sợ như vậy
Đám người đó được một phen trố mắt ra, họ nể cô thật rồi!
Ngược lại thì cô cũng không quan tâm họ lắm, ít nhất là sau những lời đàm tiếu hồi sáng nay. Cô tháo bên găng trái ra rồi lấy chiếc áo khoác đen được cột ngang bụng ra rồi đặt lên đầu xe cảnh sát, tay lấy điện thoại chụp bọc thịt rồi cất vào túi, đi qua lấy một chai nước suối uống cho thông cổ họng, lúc này một người trong số đó cất giọng hỏi cô:
- Vậy đó là...Là th-thịt người sao?! – Một viên cảnh sát khác lên tiếng
Cô gật đầu:”Đúng vậy, giờ khám nghiệm hiện trường đi, còn đứng đó nhìn gì?”
Nhóm pháp y lúc này gồm hai người tiến đến lục lọi bọc ni lông đen bóng, cũng giống như Trương Tuấn hay cô, họ cũng toát mồ hôi hột theo vì sự kinh tởm đó, nén xuống những cảm xúc tởm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-va-quai-vat-trang-khuyet/3352105/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.