Đây là... Nhà cũ!
Xung quanh đây, chỉ có người và căn nhà cô độc đứng đối diện nhau trước khu rừng ôn đới với tán lá kim đang che bớt đi từng tia nắng gắt buổi chiều, những cơn gió nhè nhẹ lướt qua. Nhìn qua bên trái, xa xa kia là hai bóng dáng quen thuộc, tôi vui sướng chạy đến bên họ, họ cũng quay lại nhìn tôi nhiệt liệt đưa tay vẫy gọi tôi đến. Càng tiến gần tôi càng thấy rõ bóng dáng quen thuộc của mẹ tôi vẫn hay ngồi chơi piano, còn cha tôi ngồi cạnh nghe mẹ tôi chơi đàn. Tôi chạy đến vỗ vai họ, cả hai người đều nở một nụ cười vui vẻ với tôi, giống với mọi khi.
Bất chợt, khung cảnh xung quanh sập xuống, trời trở nên âm u tối sầm lại, từng cơn gió lớn ầm ầm thổi vào mang theo hơi lạnh của giọt mưa trĩu nặng. Bây giờ tôi không đứng sau nhà mà trong căn nhà tối om, đôi mắt tôi dần nhìn rõ mọi thứ trong bóng tối, đảo mắt một lượt; nhìn mọi thứ với ánh sáng yếu ớt từ cửa sổ thì đây chính là phòng khách nhà tôi. Nhìn xuống bờ vai của song thân tôi, bây giờ tay và chiếc quần kaki xanh da trời nhạt đã nhuốm đầy máu. Mẹ tôi với khuôn mặt đầy máu nhìn tôi ba phần tha thiết, bảy phần đến ám ảnh; máu hòa vào dòng nước mắt chảy xuống đất. Dùng chút sức cùng lực kiệt lê người bám hai tay lên chân tôi
________________________
Cô choàng tỉnh giấc, đôi mắt mơ màng hướng lên trần nhà trắng tinh, thị lực dần dần rõ lại, dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-va-quai-vat-trang-khuyet/3352095/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.