Editor: Libra moon
Diệp Chuẩn chắc chắn đây là lần đầu tiên mình gặp Lục Thiệu, cũng có thể bảo đảm trước đó chẳng có quan hệ gì với đối phương. Dù vậy ánh mắt và lời nói cậu ta đều mang thái độ công kích rõ ràng, điều này làm cậu không khỏi bất ngờ, chẳng biết mình chọc vào người này khi nào.
Không khí đông cứng vài mấy giây, Nghiêm Tuấn bên cạnh Diệp Chuẩn kịp thời phản ứng, lên tiếng quát trách móc đối phương một câu: "Lục Thiệu! Cậu đang nói tầm bậy gì vậy?"
"Tôi cũng chẳng nói anh, gắt cái gì?" Lục Thiệu tức giận nói Nghiêm Tuấn, lại chuyển vấn đề lên người Diệp Chuẩn lần nữa, "Chẳng lẽ tôi không đúng? Ông chủ Diệp, hay là cả dũng khí để trả lời cậu cũng không có?"
"Không phải." Diệp Chuẩn nhếch môi cười,"Chỉ là Lục tiên sinh nhớ rõ chuyện năm xưa như vậy, giúp tôi nhớ ra năm đó anh cũng là một trong những người liên quan đến vụ án, nên hơi ngạc nhiên thôi mà."
Câu nói dễ dàng giải quyết của Diệp Chuẩn, như đánh một bạt tai thật mạnh lên mặt Lục Thiệu, sắc mặt cậu ta xấu đi: "Anh đang nói hươu nói vượn gì đó?"
*Nguyên văn 四两拨千斤 Tứ lạng bạt thiên cân: Bốn lạng mà đánh bạt được cả ngàn cân. Trong truyện ý nói không cần nhiều sức mà vẫn có thể giải quyết được mọi phiền phức.
"Tôi chỉ suy đoán thôi, đừng coi là thật." So với vẻ mặt u ám của Lục Thiệu, xem ra Diệp Chuẩn vẫn bình tĩnh như thường. Cậu nâng chém rượu lên hướng về phía đối phương, "Nếu nói sai, tôi tự phạt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-va-giao-su/1161603/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.