Editor: Lạc Tâm Vũ
Chử Diễm cũng không để ở trong lòng về việc Diệp Chuẩn trêu chọc mình, chỉ xem cậu là suy nghĩ nông nổi mà trêu chọc mình thôi, tuy không vui, nhưng cũng không đến nỗi tính toán quá mức với một học sinh, chỉ không ngờ ngày hôm sau trên lớp, Diệp Chuẩn lại tới.
Chử Diễm vừa bỏ giáo án xuống, ngẩng đầu thì thấy người kia đang hăng hái vẫy tay với mình__Diệp Chuẩn mặc áo T-shirt màu đen, ngồi ở gần cửa sổ, một tay chống cằm, đang nghiêng đầu cười với mình.
Ánh nắng sớm từ cửa sổ chiếu vào, một màu ánh sáng ấm áp nhu hòa rơi trên mặt Diệp Chuẩn, khiến bộ dáng xinh đẹp mang theo cái loại lẳng lơ kia nhạt đi mấy phần, không còn vẻ bức bách lòng người như trước.
__Buổi sáng tốt lành, giáo sư.
Chử Diễm đọc ra ý tứ của cậu từ trong đôi môi im lặng của cậu, sau đó thu hồi ánh mắt bắt đầu vào học.
Tiết này của Chử Diễm là hai lớp cùng ghép lại, vì học sinh rất nhiều, cơ hội để năm người trả lời câu hỏi đề tài ít đến đáng thương, mỗi lần Diệp Chuẩn giơ tay đều có thể bị Chử Diễm dễ dàng bỏ qua.
Một nam sinh ngồi bên cạnh cậu thấy cậu liên tiếp gặp trở ngại, đúng lúc Chử Diễm lại chỉ định đến mình, trong lòng suy nghĩ về việc giúp dieendaanleequuydonn đỡ người đẹp một phen, liền tự cho mình là thông minh nói với Chử Diễm: “Giáo sư, suy nghĩ của em còn không phải rất rõ ràng, có thể để vị bạn học này trả lời thay em không?”
Cậu ta chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-va-giao-su/1161586/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.