Diệp Sơ Khanh vốn không ôm nhiều hy vọng đối với cuộc hôn nhân này, đúng hơn là không dám ôm hy vọng, sợ đến lúc đó thất vọng thì vô cùng thê thảm.
Vì vậy, yêu cầu của cô rất đơn giản, cả hai bên có thể cho nhau thể diện, giữ cho cuộc hôn nhân trong sạch, bình thường có thể coi nhau như bạn bè chung sống hòa bình là đủ.
Nếu thuận lợi, có lẽ cứ như vậy cả đời, nếu không thuận lợi, nửa chừng chia tay trong hòa bình rồi mở ra một cuộc sống khác cũng không tồi.
Chỉ là sự tình càng ngày càng không phát triển như Diệp Sơ Khanh vốn dự liệu.
Cô biết mình tốt nhất là đừng hy vọng xa vời quá nhiều, nhưng chính là nhịn không được, cứ phỏng đoán rồi đi thăm dò ý tứ của Trần Thiệu.
Diệp Sơ Khanh biết mình trở nên có chút kỳ quái.
Nhưng thế nào cũng không nghĩ tới khi bóc ra từng lớp vỏ lại là như vậy.
Trần Thiệu hôn môi cô, lát sau mới lùi ra một chút, hơi thở ấm áp phả vào mặt cô, bốn mắt nhìn nhau, yên tĩnh một hồi.
Anh mỉm cười, nhướng mày: “Không phản kháng?”
“Hử?”
Anh lại hôn xuống, không giống như lúc trước mà nếm thử một chút, Diệp Sơ Khanh bị anh hôn mới phản ứng được câu “không phản kháng” của anh có ý gì, “ưm” một tiếng, mặt đỏ tai hồng đẩy anh ra.
“Anh đừng có mà được đằng chân lân đằng đầu!” Diệp Sơ Khanh thẹn quá hóa giận.
Anh cười: “Cuộc sống vợ chồng bình thường mà thôi.”
“……..” Diệp Sơ Khanh cảm thấy nếu tiếp tục nói chuyện thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-trong-tay/1039615/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.