Mặc dù Trần Điệp hoàn toàn không có kinh nghiệm trong chuyện yêu đương, nhưng dù sao cô cũng là tuyển thủ nhảy từ yêu sang đánh toàn lũy*, nên không đến nỗi nghe không hiểu ẩn ý đằng sau câu nói “Muốn không?” 
(*Là bước cuối cùng đó mọi người (◔‿◔)) 
Dáng vẻ Văn Lương lúc này rất khác so với thường ngày, không còn lạnh như băng nữa, trong mắt như có đốm lửa, còn nặng trịch đè người muốn ná thở. 
Trần Điệp rất thích Văn Lương bày ra một mặt này với cô, thậm chí còn không biết xấu hổ cảm thấy thành tựu, chẳng qua là anh hỏi như vậy… 
Trần Điệp dù sao cũng không thể nói ra từ “muốn”. 
Cô nhìn Văn Lương chằm chằm, cổ họng trống rỗng nuốt xuống, cảm thấy khô khốc đến bốc khói. 
Hai người lẳng lặng nhìn nhau, một lúc sau, Văn Lương chợt bật cười, cũng không hỏi cô muốn hay không muốn, chỉ cúi xuống bế cô lên tầng. 
Trần Điệp khẽ kêu một tiếng, theo bản năng giơ tay ôm lấy cổ anh, lên tầng, Văn Lương đặt cô trên giường. 
Đây là lần thứ hai cô nằm trên giường của anh. 
Nhịp tim của cô khó tránh khỏi lại bắt đầu đập nhanh, cô không biết lúc này mình nên nhìn Văn Lương hay là đừng mở mắt. 
Văn Lương rất thản nhiên, hoàn toàn là một bộ thấy sắc mờ mắt, không cho Trần Điệp thời gian cẩn thận làm quen, nắm lấy cổ chân của cô kéo mạnh, sau đó lấp đầy thân dưới. 
*** 
Đêm yên tĩnh. 
Tiếng nước trong phòng tắm đã dừng, rèm cửa sổ được kéo ra lần nữa, làn gió đêm hè nhẹ nhàng thổi qua khe 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-trong-tay/1039606/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.