Trần Điệp cảm thấy bản thân hơi chóng mặt.
Quả nhiên, bắt đầu từ chai rượu vang đó, tên đàn ông khốn kiếp này đã có mưu tính từ trước.
Trần Điệp chậm chạp đứng dậy khỏi sofa, trông có vẻ hùng hổ, còn chưa kịp nói gì, Văn Lương đã khom lưng đặt đôi dép lê dành cho cô xuống bên chân, giọng lãnh đạm: “Mang vào trước đi.”
“…”
Trần Điệp xỏ chân vào dép, chỉ vào anh: “Sao anh còn chưa đi?”
Văn Lương nhướng mày.
“Đi mau đi, đi đi.” Trần Điệp bắt đầu đuổi người.
Văn Lương vẫn vô cùng mặt dày ngồi ở đó, vững vàng, chắc chắn, tám ngọn gió thổi cũng không ngã.
Thế là Trần Điệp tiến lên trước túm tay áo kéo anh đứng dậy, lại đẩy anh đuổi ra ngoài. Văn Lương cũng bị cô đẩy đi, đến cửa mới chặn cổ tay cô lại, đẩy lên cánh cửa.
Anh nhờ ưu thế chiều cao mà hạ tầm mắt liếc nhìn cô: “Em lại làm gì vậy?”
?
“Bộ phim của tôi sẽ được chiếu ngay thôi.” Trần Điệp ra vẻ ngông nghênh, “Nói không chừng ngày mai sẽ hot đấy, Văn tổng không nên xuất hiện trong nhà tôi lúc nửa đêm thì tốt hơn.”
Cô nói xong, thừa dịp Văn Lương không chú ý, thoáng cái đã giãy cổ tay ra, “Rầm” một tiếng, đóng cửa lại.
Sau đó xoay người tựa vào cánh cửa, cô đưa tay lên che ngực.
Tim đập nhanh quá.
***
Trần Điệp thật sự rất lo lắng về đánh giá của mọi người sau khi《 Trâm Hoa 》công chiếu.
Nhưng đêm giao thừa, cô bị một loạt hành động của Văn Lương làm cho nhịp tim đập loạn xạ, lại uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-trong-tay/1039554/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.