Trần Điệp rất đỗi quen thuộc với mùi vị thuốc lá này. 
Theo bản năng cô nhìn hành lang trước sau, đèn cảm ứng bằng giọng nói lại lần nữa tắt đi, tối đen như mực, không có người. 
Trần Điệp khẽ nhíu mày, thở phào nhẹ nhõm, lúc quay về phòng ăn tối vừa vặn gặp phải Trần Thiệu đang mở cửa từ bên trong. 
Trần Thiệu nhướng mày: “Em họ?” 
“……” 
Trần Điệp nghĩ thầm, tên ngốc này lại bắt đầu rồi. 
Trần Thiệu đột nhiên hiểu ra, cúi đầu hạ thấp giọng “A” một tiếng, trêu chọc: “Kích động à em họ, sao em lại đi với Văn Lương vậy?” 
“Hả?” 
“Trời tối đen như thế, cậu ta cũng không quá ga-lăng, làm sao lại tự mình quay về trước được.” Trần Thiệu ríu rít. 
Trần Điệp lướt qua vai anh ta nhìn vào bên trong thì thấy Văn Lương vừa mới đi qua đám người ngồi ở chỗ cũ của mình. 
Kết hợp với mùi khói cô vừa ngửi được ở nhà vệ sinh, như vậy không khó để đoán ra. 
Sở dĩ, Văn Lương biết rõ cô đi dạy dỗ Vương Vân Hi, còn tiện thể cho cô một cánh cửa……? 
Lúc này Vương Vân Hi mới tới đây, chải chuốt chuẩn bị xong lần nữa. Lúc nhìn thấy Trần Điệp thì trong nháy mắt cô ta tỏ vẻ chán ghét tức giận khi thấy Trần Thiệu dừng ở trước mặt cô. 
Rồi sau đó thành khinh thường và châm chọc. 
Trần Điệp liếc cô ta một cái. Có lẽ cô ta đã hiểu lầm quan hệ giữa cô và Trần Thiệu rồi. 
Cô cũng lười giải thích, ôm cánh tay nghiêng người cho cô ta đi vào trong. 
Nhưng thật ra Trần Thiệu giống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-trong-tay/1039541/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.