Tịnh Nhi hoang mang bị dồn vào một góc, những câu chửi trút lên đầu cô như thác lũ. Thân thể hình như có chút phát đau, bọn họ người lôi kéo, người giằng xé, thậm chí có kẻ còn ác độc ném đá vào đầu làm cô đau nhói. Lúc bình tĩnh lại được, chỉ thấy trên trán đã chảy tràn một dòng máu đỏ tươi.
Cô đưa mắt cầu cứu những người đứng ngoài, bọn họ bàng quan đứng nhìn tựa như trò vui. Có vài người vừa nói chuyện vừa chỉ trỏ, lại có người lôi điện thoại ra quay chụp hình ảnh thê thảm của cô, cười nói rôm rả đúng không khí "ngày hội".
A, cô làm sao lại có thể quên nhanh như thế?
Xã hội này vốn làm gì có công bằng, làm gì có sự quan tâm? Những người ấy sẽ không hi sinh can thiệp nếu chuyện này không liên quan gì đến họ. Thật giống như trước đây, khi cô bị Ngọc Nhi tìm cách tẩy chay, tất cả giới thượng lưu đều nhanh chóng quay lưng với cô. Một số kẻ còn quá đáng hơn, vì làm đẹp lòng Ngọc Nhi mà trêu đùa cô, ném cô xuống vực sâu tuyệt vọng.
Cứ tưởng như vậy đã dập tăt mọi suy nghĩ tốt đẹp trong lòng Tịnh Nhi, ngờ đâu vài tháng được Đại Thần bao bọc, cô đã quên béng mọi thứ. Thói quen luôn ỷ lại anh ta mài mòn sự sắc bén của Tịnh Nhi thật rồi!
Cô oằn mình xuống, giả như chống đỡ sự đau đớn đến từ những cú cào cấu hiểm hóc của đám người kích động này, lại vừa phải đề phòng bọn họ chơi hiểm muốn xé đồ trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-tham-my/1576945/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.