Chương trước
Chương sau
Không khí trong phòng gần như ngưng đọng, ngoài tiếng hít thở nhẹ nhàng và âm thanh tim đập mạnh mẽ Tịnh Nhi không còn nghe thấy gì khác nữa. Mắt cô hoa lên và chẳng hiểu kiểu mẹ gì trong lòng cô lại có chút.. mong chờ?
Ôi cái ĐCM!
Đé* thể thế được!
Tinh Nhi là một cô gái thời đại mới có lòng tự trọng, chính vì thế cô không thể để nam sắc làm mờ mắt được!
Đã thế.. Đã thế.. Cái tên Đại Thần này còn đang tâm phá vỡ hình tượng nam chính trong sạch, giữ thân như ngọc chờ nữ chính tới phá của mình nữa chứ.. Đáng chết! Không thể chấp nhận!!! Phải trừng phạt!!
Nghĩ là hành động, cô nhắm chặt mắt lại để khỏi phải thấy sự dụ hoặc mê người đáng sợ của đối phương. Bàn chân nhỏ nhưng tràn đầy sức lực nhanh chóng đá cao, ý đồ làm vỡ một số thứ khó nói ở hạ bộ ai đó..
Không có cảm giác va chạm mãnh liệt, cũng không có tiếng kêu đau đớn thảm thiết của Đại Thần giống như trong suy nghĩ của Tịnh Nhi. Cô chỉ thấy chân mình rơi vào bàn tay lớn của ai đó, sợ hãi mở mắt thì đã thấy mình bị giặc bắt rồi!
“Còn dám hành thích tôi? Muốn ăn cháo đá bát phải không?” Đại Thần thấy cô nhắm mắt sợ hãi, vốn đã đứng thẳng dậy không thèm đùa nữa. Ai ngờ người không biết trời cao đất dày này còn dám thẳng chân đá vào chỗ yếu hại của anh! Đúng là khi quân phạm thượng, tội lớn không thể tha thứ!
“Pi sà! Pi sà tha cho thần thiếp!” Tịnh Nhi ngẩn ra một chút, sau đó lập tức nhập vai “Đại Thần ca ca, tôi thật sự không cố ý!”
“Cố ý làm gì? Quyến rũ tôi? Hay.. Đá vào người tôi?”
“Cả hai!! A.. Không, tôi đâu có quyến rũ anh!!”
“Cô có!”
“Anh điên rồi!!”
“...”
Đại Thần nói nếu cô không thoải mái thì có thể về nhà mình, anh ta sẽ đưa cô về luôn trong đêm hoặc gọi taxi nếu cô thích. Nói thật, chỗ này cấu tạo thế nào Tịnh Nhi còn không biết lấy đâu ra nhớ được đường về nhà. Sau khi cô nói ra địa điểm, Đại Thần vừa uống trà vừa chậm rãi thông báo: nhà anh ta cách chỗ cô ở 2h tiếng đồng hồ!
Vừa về nhà trời đã sáng mất rồi, còn không có gì ăn nữa chứ.. Thôi đành bám càng Đại Thần, mai xin một bữa ăn rồi đi sau vậy!!
Tịnh Nhi thê lương phát hiện, lúc này mình còn thảm hơn ăn mày...
*
Nhà của Đại Thần không lớn, chỉ là một căn chung cư bình thường với hai phòng ngủ, một phòng khách và một phòng bếp tiêu chuẩn. Trong nhà cũng không có bày trí gì xa hoa hay trang hoàng lộng lẫy như trong truyện miêu tả, chỉ là những kiến trúc đơn giản. Tông màu chủ đạo là trắng và vàng rất ấm áp, lại thêm không gian với một chút cây xanh ở góc nhà, trên bàn, cửa sổ, ban công.. làm cho căn nhà thêm sức sống.
Nhưng nhiều cây thế này.. Tịnh Nhi thật sự lo lắng cho tính mạng bạn nam chính. Có khi nào đêm xuống sẽ bị lũ cây này hít hết ôxy mà tử nạn hay không?
Trên tường cũng không có quá nhiều tranh ảnh, chỉ có mấy bức phong cảnh nhỏ cùng với một vài tấm phù điêu cổ kính không rõ niên đại. Giữa phòng khách có một chiếc ti vi lớn, giá sách đầy ắp và bộ saloon theo phong cách hiện đại. Phòng bếp với đầy đủ dụng cụ nấu ăn, tủ lạnh lớn và những bộ xoong nồi sáng bóng..
Trước đây cô có cho Đại Thần làm người toàn năng không ta? Kiểu trên giường thì dũng mãnh còn xuống bếp thành chuyên gia.. ấy? Tịnh Nhi hơi nhíu mày, mở tung tủ lạnh ra, phía trong sắp xếp đầy đủ và được phân loại rõ ràng: hoa quả, rau dưa, đồ tươi sống...
Thế này.. là anh ta biết nấu ăn nữa đúng không? Ôi, nữ chính Thanh Thúy, vậy là cô có lời rồi! Tự dưng hốt được một anh main chuẩn soái ca, độc, đẹp, lạ.. đã vậy còn toàn năng đến mức vừa giỏi kinh tế vừa làm tốt được chuyện gia đình! Khéo sau này cô sinh con xong anh ta còn tình nguyện chạy đi giặt tã ấy chứ!!
Mình lại bắt đầu khôi phục lại được niềm tin vào khả năng sáng tạo của mình rồi đấy, ít ra thì sợ ma phải bù lại được biết nấu ăn chứ!!
*
Tịnh Nhi ngủ ở phòng của khách, ngay bên cạnh là phòng của Đại Thần sama. Cô cứ nghĩ rằng bản thân ở giường lạ, lại còn ở gần một soái ca đến như vậy sẽ làm mình mất ngủ cơ. Ai ngờ.. Việc ở lâu dài trong bệnh viện làm cơ thể cô tự luyện thành tuyệt kĩ nằm phát ngủ ngay! Cộng thêm hơi men từ khi nãy nên thành ra lúc Tịnh Nhi mở mắt đã là sáng ngày..
Dụi mắt nhìn đồng hồ, đã qua 10h sáng từ lâu. Lúc này có lẽ Đại Thần đã đi làm rồi, trong nhà không còn ai nữa.. Không biết anh ta có làm đồ ăn sáng cho cô luôn không nhỉ? Tịnh Nhi ôm thắc mắc này nhảy ra khỏi giường, vui vẻ lao đến nhà vệ sinh làm một số việc vặt liên quan đến bản thân rồi mới ung dung mở cửa phòng. Bây giờ là thời cơ tốt nhất để kiểm tra mức độ chuẩn soái ca của Đại Thần, không biết vào bếp sẽ có món gì đợi cô thưởng thức ta? Đồ ăn theo phong cách Pháp? Hay là món kiểu Ấn? Kiểu Trung? Cơm rang trứng?..
Dù là món nào thì Tịnh Nhi cũng tình nguyện hi sinh mà ăn thủ hết! Cô cười như hoa nở mà nhảy chân sáo vào đến bếp, ai ngờ..
“A..” Khung cảnh phía ngoài làm Tịnh Nhi không nhịn được mà kêu lên một tiếng.
Hôm trước vì tiếng “a” này mà Đại Thần nhận ra cô là ai, hôm nay cũng chính vì tiếng “a” này mà..
“Trời ạ! Tôi đã biết ngay hai đứa nó có gian tình mà!!!” Một giọng nói cực kì quen thuộc lọt vào tai Tịnh Nhi. Cô lúc này đang tròn mắt ngạc nhiên đến mức không nói nổi thành lời “Cháu gái! Thật trùng hợp!!!”
*Phụ huynh bắt tại trận!!!
Klq cơ mà chúc mừng năm mới các tình yêu ~ Qua năm cũng ủng hộ ta thế này nhé, yêu các nàng nhiều
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.