Nghe thấy tiếng của Ngụy Vũ Hân, Thời Viễn rời mắt khỏi Nhiệm Nam Hoa nhìn sang cô, rồi sau đó lại nhìn sang Ngụy Hoa Tịnh.
“Chào anh, tôi là Ngụy Hoa Tịnh, lần đầu gặp mặt, mong được giúp đỡ!” Nở một nụ cười ấp áp tiêu chuẩn, Ngụy Hoa Tịnh chìa cành nguyệt quế hữu nghị ra trước.
“Thời Viễn, bác sĩ thực tập trong bệnh viện này.” Thời Viễn có vẻ phản ứng không kịp trước vẻ nhiệt tình của Ngụy Hoa Tịnh, nhưng ngay lập tức anh cũng khẽ mỉm cười, đúng như phong cách của anh.
Tiếp đó, Thời Viễn quay sang chào Nhiệm Nam Hoa, không ngờ đối phương chỉ liếc nhìn anh một cái, rồi quay đầu đi về phía phòng bệnh ở cuối hành lang, Thời Viễn không có vẻ gì tức giận vì điều đó, mà cũng đi theo ngay sau anh ta.
Ngụy Hoa Tịnh dừng lại một chút, cúi đầu đưa tay lên sờ mũi, rồi nhanh chóng đuổi theo.
“Các anh không được vào một lúc nhiều người như thế, bên trong đã có ba người rồi. Các anh phải chờ đã.” Cô y tá trẻ phụ trách đăng ký ở cửa ra vào ngăn họ lại, nhìn thấy Thời Viễn mới dịu giọng nói: “Bác sĩ Thời, hôm nay anh đi thăm bệnh một mình à?”. Vì anh là bác sĩ thực tập, bình thường phải có người đưa đi.
“Không phải, người ở trong này là bạn của tôi, tôi tới thăm cô ấy.” Thời Viễn mỉm cười với cô y tá.
Cô y tá hơi đỏ mặt, nói với vẻ khó xử: “Thế này vậy, theo lý mà nói thì phải công bằng với tất cả những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-phai-manh-me/2039039/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.