Đột nhiên nghe câu hỏi này, Thịnh Gia Nam dừng tay: "Sao lại hỏi vậy?"
Giang Trì im lặng một lúc, sau đó buông lỏng tay đang ôm eo cậu, dựa lên bàn, nghiêng đầu nhìn Thịnh Gia Nam cười nói: "Cậu nghĩ những người yêu đương hay nghĩ gì? Đại học là một giai đoạn quan trọng, vào thời điểm này nếu không cố gắng làm đẹp hồ sơ để mở đường cho tương lai, thì có xứng với công sức cha mẹ đã bỏ ra cho chúng ta học tập không?"
Trịnh Gia Nam: "..."
Không ngờ một cậu chủ xuất thân từ gia đình giàu có lại hiểu chuyện như vậy. Chú dì nghe được chắc cảm động lắm.
"Có điều, tôi không hề tính tới chuyện này. Trong khoảng thời gian này mà yêu đương thì không tốt." Giang Trì nói: "Cậu nghĩ thế nào."
Thịnh Gia Nam rũ mắt xuống không nói gì, Giang trì cố ý siết chặt eo cậu.
Lúc này Thịnh Gia Nam mới có phản ứng, cậu nắm tay hắn, nghiêng đầu nhìn hắn: "Cậu chắc chứ?"
Nhìn thấy vẻ mặt nghi ngờ của cậu, Giang Trì cảm thấy rất buồn cười, cúi người xuống nói: "Bạn nhỏ Thịnh Gia Nam có ý gì nè? Cậu không tin tưởng tôi sao? Cậu nghĩ là tôi sẽ bỏ rơi cậu để đi yêu đương với người khác à?"
Thấy Thịnh Gia Nam không lên tiếng, cũng không biết Giang Trì đang tức giận hay buồn cười: "Cậu thật sự không tin tôi? Đã bao giờ cậu thấy tôi có ý muốn yêu đương chưa? Thậm chí từ bé đến lớn tôi còn chưa từng rung động với cô gái nào."
Bởi vì cậu sẽ rung động trước một chàng trai.
Thịnh Gia Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-om-yeu-va-chang-ve-si-truc-ma-cua-cau/2574684/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.