Nhưng chuyện ngoài dự tính của Thịnh Gia Nam là Giang Trì không hề đề cập gì đến việc quay lại thành phố Hạ. Không biết sao hắn đến được đây, rõ ràng nhà cậu không ai biết...
Thịnh Gia Nam nghĩ lung tung.
Tiếng nước ở phía sau tiếp tục chảy một hồi lâu, cậu quay đầu nhìn lại. Khi nhìn thấy hình ảnh trong phòng tắm, tim cậu nhảy lên vài nhịp, nhanh chóng quay người lại, khuôn mặt đỏ bừng, vành tai cũng đỏ bừng. Thịnh Gia Nam kéo chăn bông che nửa khuôn mặt.
Những cảm xúc đó bỗng chốc bị Giang Trì khơi dậy.
Khi Giang Trì bước ra khỏi phòng tắm, Thịnh Gia Nam đã nhắm mắt, hắn lấy khăn tắm của Thịnh Gia Nam lau những giọt nước trên người mình, treo nó lên cho rồi từ phía sau Thịnh Gia Nam leo lên giường.
Thịnh Gia Nam còn chưa chìm vào giấc ngủ, Giang Trì đã ôm lấy cậu từ phía sau, nhiệt độ hừng hực trên người hắn khiến cậu run lên.
"... Sao không mặc quần ngủ?" Thịnh Gia Nam đã hỏi.
"Không mặc được." Giang Trì nói, "Siết chết tôi rồi."
"..." Thịnh Gia Nam hiểu ý hắn. Hai người nằm yên lặng một lúc, không ai nói lời nào, Thịnh Gia Nam cảm nhận được lồng ngực nóng bỏng của Giang Trì, một lúc sau mới nói: "Giang Trì, cậu... cậu lùi lại một chút có được không."
"Không được." Giang Trì trợn mắt nói dối: " Tôi lạnh. "
Thịnh Gia Nam: "..."
Một lúc sau, Thịnh Gia Nam không nhịn được nói: "Dịch một tí thôi."
Giang Trì nhìn bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-om-yeu-va-chang-ve-si-truc-ma-cua-cau/2574634/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.