Khi hai cậu bạn cùng phòng về phòng, Giang Trì và Thịnh Gia Nam đã chui lên giường nằm. Đây là lần đầu tiên Thịnh Gia Nam chủ động bảo hắn ngủ cùng nhau, cơ hội này ngàn năm có một Giang Trì mà không đồng ý thì đã không phải là Giang Trì.
"Chà, vợ chồng son nằm chung giường rồi à?" Vừa vào cửa, Lục Du liền đứng phía dưới cười, "Nhớ chú ý tí nha, trong ký túc xá cấm các cậu làm chuyện xấu nếu không giường sẽ kiến nghị là bọn tôi biết hết đấy."
Tam Tam nghe vậy cũng bật cười.
Trên giường, Thịnh Gia Nam bị Giang Trì nắm chặt tay, ấn bên dưới. Hai người vừa mới ồn ào một lúc, nghe thấy bạn cùng phòng nói, động tác Thịnh Gia Nam liền cứng lại. Cậu nhìn Giang Trì một lúc liền nhớ lại hình ảnh buổi tối ngày hôm đó, vành tai đỏ lên.
Làn da cậu đã trắng sẵn rồi nên khi đỏ tai liền dễ dàng bị phát hiện, Giang Trì thấy thấy thế yết hầu hắn bỗng chốc lăn lên lăn xuống.
Yên lặng nhìn nhau vài giây, ánh mắt Giang Trì khẽ nhúc nhích, giọng nói có chút khàn khàn, trầm giọng hỏi: "Thịnh Nam Nam, vừa rồi cậu đang nghĩ gì đấy?"
Cậu chớp chớp mắt, Thịnh Gia Nam hỏi lại: "Cái gì?"
"... Khi Lục Du nói về cái giường." Ánh mắt Giang Trì sáng quắc nhìn cậu, giọng nói có chút trầm, "Cậu nghĩ gì đấy?"
Cậu đang suy nghĩ những chuyện không trong sáng cho lắm. Thịnh Gia Nam thầm nói, ánh mắt hơi lóe lên.
Từ buổi tối hôm đó Giang Trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-om-yeu-va-chang-ve-si-truc-ma-cua-cau/2574624/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.