Có lẽ đã quá quen với cái ôm của Giang Trì, đặc biệt là trên giường ở nhà. Khi tỉnh dậy, Thịnh Gia Nam theo bản năng dụi dụi đầu về phía trước, đột nhiên thấy bên cạnh lạnh lẽo.
Tuy vậy cậu cũng không có chút cảm giác mất mát nào, mà lại nghĩ đến dáng vẻ của Giang Trì tối hôm qua, khóe miệng liền cong lên.
Thịnh Gia Nam cười khẽ, vươn vai đứng dậy xuống giường tắm rửa.
Sau khi đánh răng rửa mặt xong cậu mới chậm rãi bước ra phòng khách, nghe thấy tiếng động từ trong bếp truyền ra và mùi thơm của thức ăn.
Thịnh Gia Nam bước vào bếp, gọi một tiếng: "Mẹ."
"Dậy rồi à?" Mẹ Thịnh quay đầu nhìn lại rồi mỉm cười, "Con đói không? Mẹ nấu cháo hải sản này, mau vào ăn đi."
"Vâng, con hơi đói." Thịnh Gia Nam bước tới.
Mẹ Thịnh nhìn cậu con trai cao hơn mình, bà liền mỉm cười. Đứa nhỏ tưởng chừng không thể sống sót, không ngờ chỉ trong nháy mắt đã lớn như vậy.
Sau khi múc đầy bát cháo, Thịnh Gia Nam múc lên ăn hai miếng, sau đó mỉm cười: "Ngon quá."
Nghe vậy, mẹ Thịnh cũng cười theo. Từ nhỏ Thịnh Gia Nam đã dẻo miệng vậy rồi, hay biết cách khen người khác, nuôi đến lớn như vậy rồi mà hầu như chưa bao giờ làm bà tức giận.
Mẹ Thịnh vừa cười vừa nhìn cậu, bà suy nghĩ một chút về biểu cảm của cậu rồi nói: "Nam Nam, con và Tiểu Trì... Con cảm thấy thằng bé thế nào? Có muốn yêu đương với thằng bé không?"
Thịnh Gia Nam vẫn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-om-yeu-va-chang-ve-si-truc-ma-cua-cau/2574594/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.