Khi sự việc đang lên men, Phó Bá Đông cùng Cù Tân Cương đã rời khỏi khách sạn, trong khi Phó Văn Khải vẫn đang mang theo con trai cùng con dâu đi kính rượu.
Sau khi ra khỏi cửa, Phó Bá Đông nhìn vào trong, có chút tiếc nuối nói: “Thật náo nhiệt a, nhanh làm dành thời gian náo nhiệt đi.”
Cù Tân Cương vẫn đang cầm điện thoại di động, xác định chuyện này là chủ ý Phó Bá Đông.
Trong khách sạn, Phó Văn Khải vẫn đang trò chuyện cười đùa với khách trong bữa tiệc, chiếc điện thoại di động bên trong túi quần cứ rung lên, sau khi nhấp một ngụm rượu, ông ta bước sang một bên nghe điện thoại, đột nhiên biểu hiện trên khuân mặt thay đổi đáng kể.
Phó Bá Đông đã lên xe, Phó Văn Khải mới bắt đầu tìm kiếm cô ấy khắp nơi, lại không biết xe của Phó Bá Đông đã lái đi rồi.
Khi xe chạy, Cù Tân Cương quay lại liếc nhìn khung ảnh trước cửa khách sạn một cái, nhìn thấy người phụ nữ trên khung ảnh cười ngọt ngào, không biết có phải hay không tiềm thức quấy phá, tư thái cùng ánh mắt của Phó Tuấn ngày càng xa cách .
Hoàng Ngoan lái xe, quay đầu lại hỏi: "Lão bãn, về Lĩnh Dương sao?"
Phó Bá Đông gật đầu, chậm rãi cởi găng tay ra, cô ấy luôn cảm thấy không thoải mái khi sử dụng điện thoại di động qua một lớp vải mỏng, đặt găng tay bên trên người, sau đó bình tĩnh lượt xem những bài đăng đặt biệt trên mạng, còn có danh tính những người yêu cũ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-ngoc-nghech/3653217/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.