🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khúc Tân Cương lại rơi vào ký ức, nhớ lại hậu quả của việc uống rượu và gây rắc rối.



  Nếu không phải cô nhận lấy ly rượu trên tay thiếu niên, e rằng chuyện tiếp theo sẽ không xảy ra, cô vẫn có thể đơn giản cảm thấy khinh thường sự lạnh lùng xa cách của Phó Bá Đông như trước, không lẫn vào những cảm xúc khác.



  Cô loạng choạng, váy ướt sũng, vải bám chặt vào người, vết cồn hiện rõ.



  Hai đứa trẻ dừng lại, nhận ra người đứng cùng Khúc Tân Cương là Phó Văn Vịnh và Minh Tinh, sợ bị cha mẹ trách cứ nên thấp giọng xin lỗi.



Phó Văn Vịnh là một người rộng lượng, khi nhìn thấy cha mẹ của đứa trẻ đến gần, anh ta xua tay nói rằng không sao, đồng thời yêu cầu Phó Bá Đông đưa Khúc Tân Cương đi thay quần áo.



  Khúc Tân Cương theo cô ấy lên lầu, cô nhìn bóng lưng cuả Phó Bá Đông, băn khoăn không biết đối phương có chấp nhận lời giải thích của mình hay không.



  Cô kéo tấm vải ướt ra, mất tự nhiên nói: "Thật sự tôi không viết lá thư đó, tôi chỉ tùy tiện nhận thôi. Nhưng lúc đó chị không khỏi trách móc tôi, điều này khiến tôi... có chút tức giận."



  Phó Bá Đông quay đầu lại nói: "Tại sao lúc đó cô không giải thích?"



  Khúc Tân Cương cau mày: "Tôi rất tức giận, lại bị chị dọa sợ." Giọng điệu của cô rất nhẹ nhàng, nói chuyện có vẻ ủy khuất, giọng nói như bị pha chút mật ong.



  Phó Bá Đông vén vạt váy đứng ở đầu cầu thang, cúi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-ngoc-nghech/2787638/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.