“Có ý mà không dám.” Cười thì cười vậy chứ dạo này Chương Như bận điên, nhất là làm cái phương án chia thưởng, cô làm mà muốn khùng luôn. Buổi sáng họp xong công bố việc thành lập tổ dự án, Chương Như đi ra liền ngồi chờ danh sách, tiện thể gọi thêm mấy cuộc điện thoại hẹn phỏng vấn, đến chiều lại phải chạy sang cầu cứu phòng Nhân sự. Làm việc ở công ty lớn cũng có cái hay, nơi đây nhiều nhân tài nên cũng tiện học hỏi tham khảo kinh nghiệm, nếu không biết thì có thể nhờ người khác chỉ dẫn, đồng nghiệp chuyên môn có thể giúp mình giải quyết rắc rối, thậm chí còn có thể vịn cớ ấy để xin một suất đào tạo. Diệp Ấn Dương cho hạn chót trước thứ Tư, Chương Như về văn phòng lôi mấy phương án cũ ngày trước ra so sánh rồi tự mình tổng kết lại ý tưởng. Chiều thứ Ba, cô đeo tai nghe chống ồn, tập trung cao độ một lúc lâu cuối cùng cũng làm ra được bản phương án đầu tiên. Ngồi lâu ê hết cả mông, cổ vai gáy còn mỏi hơn, Chương Như thầm nghĩ chắc phải đi tìm chú Bỉnh nhờ bấm huyệt mới được. Cô đứng dậy vươn vai, vừa hay trông thấy Diệp Ấn Dương đang tháo kính xoa sống mũi rồi lắc vai, chắc dạo này anh bận quá nên cũng mệt. “Sếp Diệp.” Chương Như gõ cửa bước vào: “Phương án em gửi mail cho anh rồi, nhớ check nhé.” “Ừ.” Diệp Ấn Dương buông tay khỏi vai, nhìn cô bước từng bước vào rồi lại nghe cô lên tiếng mời: “Vai sếp không thoải mái ạ? Anh có nhớ em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-mau-lua-thuy-khuc-huu-ngan-phieu/4900446/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.