“Vũ Trụ Hoa Bay.” Thái độ của cô gái ấy rõ ràng chẳng mấy thân thiện nên dĩ nhiên Diệp Ấn Dương cũng cảm nhận được. Nhưng quả thật nãy giờ anh có liếc nhìn cô vài lần vì cô là người hát cho nên đối phương cảm thấy bị mạo phạm cũng chẳng sai. Anh xoay xoay chuỗi hạt trong tay, động tác này là thói quen hình thành từ phản xạ của cơ thể. “Cậu xem giúp tôi cái này, đắt nhất đấy.” Đỗ Tuấn chỉ vào hạt Phật đầu tiên, anh chàng không rành mấy thứ này, mới sưu tầm được gần đây, muốn nhờ Diệp Ấn Dương xem hộ. Diệp Ấn Dương sờ thử: “Nam hồng à?” Anh đưa chuỗi hạt ra ánh sáng: “Chắc là nguyên khoáng, điêu khắc cũng không tồi, nét mặt được tạc khá tinh tế.” (*) Nam hồng: Một loại mã não có màu đỏ cam tự nhiên, được tìm thấy ở vùng Nam Hồng, Trung Quốc, còn được gọi là Ngọc Mã Não Nam Hồng “Thế thì tốt rồi.” Đỗ Tuấn yên tâm, lại hỏi: “Dạo này không chơi chuỗi hạt nữa à? Tôi nhớ hồi đại học cậu mê món này lắm.” “Bỏ lâu rồi.” Diệp Ấn Dương trả lại chuỗi hạt. Hồi còn đi học tính cách táo bạo, sờ chuỗi hạt châu giúp an thần giảm áp lực, sau này đi làm bận rộn nên dần dần cai luôn thói quen đó. Trong phòng đã chuyển sang bài khác, nhạc Mân Nam được thay bằng bài Vũ Trụ Hoa Bay của Trần Huệ Linh. Mấy cô gái đứng trước màn hình chụp ảnh, cô nàng đeo choker đùi không còn uốn hông nữa mà giơ micro lên pose dáng như xung quanh chẳng có người, chụp xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dep-mau-lua-thuy-khuc-huu-ngan-phieu/4900423/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.