Tôi nhớ rõ cái nhìn ấy của con Thư, 1 điệu bình thản đến hiển nhiên, sau đó cũng theo vòng bánh xe kia mà rời đi 1 cách im lặng.
Cả người tôi vào lúc này đã trở nên cứng ngắc và gai lạnh. Mọi thứ trước mắt trở nên xoay vòng vòng, bên tai cũng ù đi chỉ loáng thoáng nghe được tiếng xì xào của người đi đường rồi mất hẳn đi ý thức.
Thứ đánh thức tôi tỉnh lại là tiếng thút thít của ai đó ở bên tai, có 1 chút mệt mỏi để mở mắt, cái trần nhà trắng xoá cùng mùi thuốc tây xộc thẳng vào mũi cũng đủ để tôi nhận thức được đây là nơi nào.
Lúc này giọng nói quen thuộc vang lên:
- Vy, mày tỉnh rồi à? Có đói không? Ăn gì tao mua?
Tôi khẽ quay đầu nhìn sang, cái Nhung ngồi ngay đấy với đôi mắt đỏ hoe đã sưng húp. Dự cảm trong tôi nói tôi biết chuyện gì đã xảy ra, bản thân có 1 chút thất thần hỏi:
- Cái thai sảy rồi phải không?
Cái Nhung nghe vậy miệng lại mếu máo nhìn tôi, không trả lời nhưng lại gật đầu 1 cái.
Hành động đấy không hiểu sao khiến lồng ngực tôi đau nhói lên, cổ họng khô khan mà cố nuốt xuống, khẽ quay mặt nhìn thẳng lên trần nhà, gượng gạo cười 1 nụ cười nhạt nhẽo nhưng 2 khoé mắt không hiểu tại sao lại ướt:
- Cũng tốt, tao còn đang chưa biết phải làm gì, cuối cùng ông trời cũng thay tao lựa chọn.
- Vy, chuyện này nên nói với Hiếu, cho dù là cái thai không còn nhưng hắn phải có trách nhiệm với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-den-truoc-thanh-ke-den-sau/48556/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.