Edit + Beta: Vịt
Lúc nhận được điện thoại của Lâm Chu Độ, Tạ Thành Văn đang đi đón Tạ Kỳ, con trai hắn được nghỉ hè từ Mỹ về. Hắn không nghĩ tới Lâm Chu Độ sẽ chủ động gọi điện thoại cho hắn, không cẩn thận ấn thành hands-free.
Lâm Chu Độ nói: "Tạ tổng, tôi đang thu dọn hành lý tới tổ phim, phát hiện có đồ quên ở trong nhà anh. Tôi hiện tại có thể tới lấy không?"
Tạ Kỳ đang nghịch điện thoại nghe thấy âm thanh, nghe có chút bất mãn "Xí" một tiếng.
Tạ Thành Văn suýt nữa ngay trước mặt tài xế bạo hành gia đình, quả nhiên Lâm Chu Độ nghe thấy: "Có người ở đó không tiện sao?"
"Không có." Tạ Thành Văn hít sâu một hơi, "Cậu tới đi, chìa khóa lúc trước đã đưa cho cậu, tôi muộn chút tới nhà."
Hắn suy nghĩ một chút, vẫn nhắc nhở Lâm Chu Độ một câu: "Con tôi cũng về."
Tạ Kỳ sắp không nhịn được, thậm chí cười ha ha lên, Tạ Thành Văn xanh mặt cúp điện thoại, nói với Tạ Kỳ: "Con như vậy rất không lễ phép."
"Con xin lỗi." Tạ Kỳ nói, "Ba có phải sợ hắn cho rằng ba đang ở cùng người khác?"
"Lát nữa nhớ chào hỏi." Tạ Thành Văn nói.
"Gọi hắn là gì?" Tạ Kỳ cố ý hỏi, "Gọi anh bối phận không thích hợp nhỉ, gọi chú tuổi tác cũng không đúng. Chẳng lẽ con phải gọi tiểu......"
Một chữ cuối cùng của Tạ Kỳ dưới cái nhìn chăm chú của Tạ Thành Văn yên lặng nuốt trở lại, Tạ Thành Văn nghĩ, Tạ Kỳ thật sự biến thành không ngoan.
Hắn lo lắng như đốt.
Lâm Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-den-tre/52172/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.