Edit + Beta: Vịt
Tạ Thành Văn thoạt nhìn rất không nguyện ý trả lời.
"Không cần thiết chứ." Tạ Thành Văn nói, hắn thoạt nhìn thật sự rất kháng cự.
"Ài, bệnh nhân ngay cả muốn nghe chút lời hay ho cũng không nghe được." Lâm Chu Độ nói tới bi thảm, giống như mình lập tức sẽ bệnh nan y bỏ mình vậy.
Tạ Thành Văn cực kỳ khổ não, nhưng hôm nay tự mình chạy tới đưa hàng đến nhà, vốn chính là nên nói rõ ràng mọi chuyện cần thiết. Mặc dù hắn tưởng tượng phần sẽ nói với Lâm Chu Độ, có hơi khác chút với tình huống thực tế hiện tại.
"Có một buổi tối, họp hội nghị video rất quan trọng, thảo luận khốn cảnh hiện tại và lối ra tương lai của Phù Đồ. Anh đột nhiên nhớ đến em." Tạ Thành Văn nói, "Kỳ thực cũng không nghĩ lâu lắm, chỉ là cảm thấy em ở Phù Đồ, có chút làm lỡ phát triển của em, phải làm một chút công tác chuẩn bị, sau đó đẩy em ra ngoài."
Cụ thể thực thi như nào, cũng là Trần Cảnh Tồn thao tác, Tạ Thành Văn không có nhiều tinh lực như vậy đi mưu kế mỗi một bước, hắn còn có rất nhiều việc khác phải làm. 10 năm trước, hắn thử qua, thất bại, lần này hắn để cho Trần Cảnh Tồn am hiểu hơn đi thực thi, nếu như Lâm Chu Độ vẫn không thể đi ra, vậy cũng chỉ có thể nói mệnh không tốt. Tạ Thành Văn không làm khác được, cũng sẽ không đi phát lương thực cứu tế cho Lâm Chu Độ.
"Làm ra quyết định cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-den-tre/3183143/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.