Edit + Beta: Vịt
Chờ Tạ Thành Văn xem xong video thi đấu ban ngày, Lâm Chu Độ chịu nhục làm xong đề toán, đêm đã rất muộn.
Người ở lúc nửa đêm canh ba, luôn dễ mất đi lý trí, thốt ra mấy lời không nên nói ra khỏi miệng. Lâm Chu Độ suy nghĩ thật lâu nên bắt đầu trần thuật thế nào, cuối cùng lại không có đầu óc mà mở miệng: "Mẹ tôi có bệnh."
Cái này nghe rất giống chửi người, Lâm Chu Độ đành phải lặp lại: "Mẹ tôi thật sự có bệnh."
Dường như không tốt được đến đâu.
Lâm Chu Độ từ bỏ, cậu quyết định trực tiếp bắt đầu: "Tôi rất lâu sau này mới ý thức được. Bất ấy rất vất vả, cha qua đời, một mình bà ấy phải gánh vác rất nhiều, liền bị bệnh, cái này cũng không thể trách bà ấy. Bà ấy quá mệt mỏi, muốn nhận được khen ngợi của người khác, đây cũng không phải lỗi."
"Bà ấy mắc hội chứng Munchausen (*),chính bà ấy cũng không biết."
((*) Hội chứng Munchausen: Hội chứng thích ở bệnh viện hoặc là giả vờ ốm đau để được chăm sóc y tế)
"Tôi từ nhỏ đã bệnh, người khác đều nói, là mẹ tôi mỗi ngày cực nhọc ngày đêm chăm sóc tôi, đều nói với tôi, sau này lớn lên phải hiếu thuận mẹ thật tốt. Nhưng tôi không hiểu, tại sao mẹ tôi muốn tôi bị bệnh, sau đó cho tôi uống thuốc?"
Lâm Chu Độ luôn sẽ nhớ tới những thời khắc kia, cơn ác mộng đến chậm, lúc cậu tỉnh lại quấy nhiễu cậu, khiến cho tình yêu thương tuổi thơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-den-tre/3183094/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.