13: Cảnh sát cũng có tim mà!
Khi khoảng cách giữa bạn và một người khác giới quá gần, vô tình phát hiện ra, bạn sẽ làm gì? Tôi thì chẳng biết nên làm gì cả, khi người ta dường như không hề để ý đến điều này. Tôi như thể đang ở gọn trong vòng tay của Nhật Nam vậy, còn anh chỉ chăm chú vào cái máy tính. Sao kì thế này? Tim lại cứ đập loạn lên, bản thân lại không dám động đậy. Khó hiểu thật! Tự tôi cũng phải trấn an mình: không có gì cả thì sao phải nghĩ nhiều cho mệt! Tập trung làm việc sẽ tốt hơn đấy.
Tôi ngay sau đó lại nhanh chóng quên đi cái điều vớ vẩn ấy để trả lời cả đống câu hỏi của chàng cảnh sát kia. Chúng tôi cứ say sưa trao đổi cho đến khi nghe tiếng gõ cửa, quay lại thấy Đăng Anh đang ở phía ngoài.
Mặt cậu ta ngờ nghệch vô cùng, đứng thẫn người một lúc rồi mới bước vào.
-Sao cậu ở đây?- Đăng Anh hỏi tôi.
Tôi liếc nhìn Nhật Nam, cũng không biết nên trả lời sao nữa.
Nhật Nam đứng thẳng người dậy, đi lại bàn uống nước.
-À! Cô ấy đến đây giúp bọn anh tìm mấy thứ! Em đi làm sớm thế?
Đăng Anh gật gật đầu, đi lại lấy chiếc mũ trên móc.
-À! Ra vậy! Hôm qua anh trực sao?
-Ừ!
Tôi khẽ quay người lại vờ như chăm chú vào máy tính để né tránh Đăng Anh. Thật sự gặp cậu ấy tôi cảm thấy khó khăn vô cùng, khoomg còn giống như 10 năm về trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-den-nhe-nhang-khong-biet-da-gap-anh-tu-lau/2294537/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.