15: Với em là bình thường, nhưng với cậu ta thì không bình thường đâu.
Bão cuối cùng cũng hết, tôi lại trở lại lịch trình làm việc như bình thường, sáng đến công ty, chiều về nhà. Hôm nào đi qua cổng công an cũng nán chân lại nhìn. Chẳng biết nhìn gì nữa, thế mà vẫn không bỏ qua nó ngày nào.
Anh Hoàng được giảm tội, may là không phải ngồi tù.
Hôm nay anh ấy sẽ được trả tự do sau thời gian tạm giam, chắc sẽ không được quay lại công ty nữa. Dù sao thì công ty tôi cũng mất đi một nhân tài.
Mọi chuyện kết thúc, tôi và Nhật Nam có lẽ sẽ không còn gặp nhau nữa. Tự nhiên lại thấy hơi buồn.
-Anh Thư!
Tiếng của anh Hoàng. Tôi quay lại phía sau.
-Anh ra rồi à?
-Ừ! Anh đến đây luôn!
-Sao anh không về nhà. Con bé chắc mong anh lắm đấy!
-Anh muốn cảm ơn em! Vì anh mà em đã chịu thiệt thòi rồi!
Tôi cười cười:
-Có sao đâu anh!
-Em bị kiểm điểm, cắt thi đua còn cắt ba tháng lương nữa! Anh xin lỗi em!
-Anh Tae Sung đã xin tổng giám đốc không cắt lương của em! Không sao đâu anh!
Anh Hoàng vỗ vai tôi:
-Anh Thư à! Cô gái như em thật là tốt! Cũng không còn trẻ nữa đâu!
-Anh lại trêu en rồi! Em tốt gì đâu! Anh phải cảm ơn con gái anh ấy!
-Anh nói thật đấy! Tae Sung rất tốt với em, cái cậu cảnh sát kia cũng vậy! Bên cạnh em có đến hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-den-nhe-nhang-khong-biet-da-gap-anh-tu-lau/2294535/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.