18: " Chàng trai mang theo ước mơ của em! Em không biết anh là ai? Nhưng...em nhất định sẽ tìm được anh!"
Phố dần thưa người rồi ít hẳn, chúng tôi vẫn đứng như vậy suốt từ lúc đó tới giờ, không ai nói với ai câu nào. Chẳng biết Nhật Nam đang nghĩ gì thế nhỉ? Chưa bao giờ như bây giờ, tôi lại không để ý đến cái nắm tay với người khác giới. Hình như tôi không nhớ việc đó lúc này nữa. Có lẽ Nhật Nam cũng vậy. Đêm 15 đã chuyển sang rạng sáng 16. Tôi cũng hơi buồn ngủ. Đúng là thức đêm mới biết đêm dài, lại thấy thán phục mấy người như Nhật Nam, có thể trực đến thâu sáng như vậy. Nhưng nghĩ lại thì công việc mà, phải quen thôi. Giờ mà bắt anh ấy ngồi bàn đánh máy,tính toán như tôi chưa chắc anh ấy làm được. Nghề chọn người mà, ai đó đã an ủi tôi như vậy.
- Tôi xong ca trực rồi!- Nhật Nam giật giật tay tôi.
- Ơ- tôi giật mình nhìn anh bằng đôi mắt sắp sập xuống vì buồn ngủ - Nhanh thế?
Nhật Nam cười.
- Vậy ra cô đang đợi được!
- Thôi thôi!- Tôi xua tay - Tôi kinh lắm rồi!
- Hừm! Đi thôi!
Anh lấy mũ xuống, hất mặt về phía bên cạnh ra hiệu. Tôi uể oải hỏi:
- Còn đi đâu giờ này nữa?
- Tôi đã hứa sẽ đưa cô đi chơi rồi mà!
Tôi nheo mắt, đưa tay đặt lên trán anh.
- Anh mất ngủ nên bị lệch múi giờ à?
Nhật Nam lại cười phá lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-den-nhe-nhang-khong-biet-da-gap-anh-tu-lau/2294530/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.