Nửa tấm hình trên tay.
Nửa tấm hình bị xé trông thật thảm hại.
Đường Anh lắc nhẹ đầu, âm thanh trong lòng lẫn âm thanh từ bên ngoài trời càng làm tâm trí cô thêm hỗn loạn.
Trong tấm hình, khung cảnh hiện về mờ ảo như làn khói. Dường như cô đang nhớ ra, quá khứ của chính mình.
Trên con đường mòn, hàng cây đung đưa theo gió, mây trên trời cuộn lại, cánh cổng trường mở ra, xuất hiện bóng dáng vài cô cậu học sinh.
Có tiếng nói nhẹ, như tiếng gió thổi đứt quãng:"Xin lỗi cậu, Đan Đường Anh."
Đường Anh mấp máy môi, đôi mắt vẫn nhắm nghiền vẻ mệt mỏi, âm thanh từ cuống họng vang lên tên một ai đó: Tùng Chi.
Tùng Chi là người bạn trung học thân thiết nhất với Đường Anh. Đến khi gia đình Đường Anh gặp nạn, mọi chuyện mới minh bạch rõ ràng, ai là bạn, ai là thù.
Tùng Chi không khác những người khác là bao, mặc cho Đường Anh tin tưởng thế nào, cô vẫn phủi tay quay lưng. Đáp lại sự tin tưởng của Đường Anh là bàn tay đáng sợ vô tình đẩy Đường Anh xuống hố sâu.
Mặc cho gai góc, mặc cho đau khổ, cũng không kéo Đường Anh lên.
Đường Anh đã khóc, đã hận, rất nhiều.
Không ngờ cô lại phải nghĩ đến những chuyện như thế này, càng đau lòng hơn khi đây lại là người Du Huy đã tìm kiếm.
Sáng sớm hôm sau.
Là một ngày đầy nắng, nhưng lại lạnh lẽo.
Đường Anh thức dậy, nghe thấy bên tai mình có âm thanh của gió, một ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-den-cung-con-mua/3252611/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.