Tống Lê là bạn thân nhiều năm của Giang Tùy Châu, Quan Hề cũng đã quen biết với anh ta từ sớm, quan hệ cũng xem như không tệ.
Ngày hôm sau, lúc trợ lý Dương Thanh đem quà tặng sinh nhật Tống Lê mà Giang Tùy Châu đã chuẩn bị đến nhà, Quan Hề đang trang điểm, đứng trước một hàng nước hoa suy nghĩ xem hôm nay nên cưng chiều bé nào.
“Là gì vậy.” Quan Hề thuận miệng hỏi.
Dương Thanh: “Lần trước đấu giá được ạ, Chaeau d’Yquem [1] năm 1921. Tôi nghĩ Tống tổng rất thích uống rượu, hẳn sẽ thích hợp.”
Quan Hề gật đầu: “Đồ cứ để ở phòng khách là được, em có thể đi trước.”
“Được ạ.”
Trợ lý rời đi, lúc này, chuông điện thoại cũng vang lên.
Quan Hề nhấn nghe và cất giọng nói, tiện tay đặt điện thoại lên bàn.
“Khi nào anh về.”
Là Giang Tùy Châu gọi điện thoại đến: “Công ty có chút việc tạm thời không thể giải quyết ngay được, buổi tối anh đến trễ, em đi trước nhé.”
“Em tự lái xe đi à?”
“Không muốn lái xe thì bảo anh, để Chu Hạo đến đưa em đi.”
Quan Hề vẫn chọn một chai nước hoa mình thường dùng nhất: “Vậy thì em phải chờ rất lâu… Tính toán lại, em tự lái xe cũng được.”
“Cũng được.”Có lẽ Giang Tùy Châu thật sự rất bận bịu, cúp máy rất nhanh chóng.
Quan Hề ngâm nga hát, cầm nước hoa xịt một ít lên cổ tay mình, lại xịt một ít ở sau tai.
Cô không thích mùi hương quá nồng, mùi của chai nước hoa này nhàn nhạt, ngửi thoải mái nhất.
Mười phút sau, cô chuẩn bị xong, cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-den-ben-canh-toi/1738328/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.