Cảnh tượng này làm hàng mi thanh tú của Nghiên Thời Thất cau lại, hình như đối phương đã chuẩn bị sẵn sàng từ trước?
Dù sao thì tốc độ xe phía trước cũng khá nhanh, Mục Nghi lại không hề chuyển làn đường, đối phương bất ngờ đâm vào đuôi xe bọn họ, nghĩ thế nào cũng thấy không hợp lý.
Nếu không phải nhờ kỹ thuật lái xe của Mục Nghi tốt thì hậu quả thật khó lường.
Ngoài xe, gã vệ sĩ đanh mặt vì bị Mục Nghi ngăn cản. Họ cao gần bằng nhau, đang chơi trò đấu mắt, dù cách một lớp cửa kính cũng có thể cảm nhận được bầu không khí lạnh lẽo đang đông cứng lại.
Đúng lúc này, Nghiên Thời Thất kéo cửa sổ xe xuống, trên đường cao tốc không ngừng truyền đến âm thanh rít gào của những chiếc xe chạy vụt qua.
Cô gái luôn đứng phía sau vệ sĩ thấy cửa xe hạ xuống thì lập tức rít lên: “Nghiên Thời Thất, cô ra đây cho tôi!”
Hóa ra là tìm cô!
Đối phương chỉ mặt gọi tên làm cho Nghiên Thời Thất nhíu mày kinh ngạc.
Trong mắt cô lóe lên nét suy ngẫm, cô đang định đứng dậy thì Kiều Mục đã vươn tay ngăn cản, “Em nên ở trên xe, để anh ra xem sao!”
Anh hai Kiều luôn luôn khắc ghi lời dặn dò của Tần Bách Duật!
Dù sao thì mảnh đất trống ở núi Nghi Nam cũng rất quan trọng!
“Nếu như anh Hai không yên tâm thì có thể đi ra cùng em!”
Nghiên Thời Thất không hề có ý định trốn trên xe. Có thể khiến đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dau-yeu/3118902/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.