Kiều Mục đứng trước lối vào phòng khách, khoanh hai tay trước ngực tựa bên vai Hàn Vân Đình, dí dỏm nhìn về phía Mặc Lương Vũ đang đờ người kinh ngạc, phũ phàng đổ thêm dầu vào lửa, “Chú Tư à, chú đừng trách nhé, Tiểu Vũ không hiểu chuyện cũng đâu phải ngày một ngày hai!”
Mặc Lương Vũ: “…”
Đm, cậu thành ra thế này là vì ai!
Mặc Lương Vũ giận mà không dám nói, đưa tay lau mặt, bối rối nhìn về phía Nghiên Thời Thất rồi giơ Champage về phía cô, “Chúc chị dâu Út tân hôn vui vẻ. Ha ha, ban nãy không làm chị giật mình chứ?”
Hàn Vân Đình đứng cạnh lặng lẽ thở dài, IQ của thằng nhóc này đúng là có vấn đề rồi.
***
Hai mươi phút sau, quán lẩu Lệ Thành điều nhân viên mang nồi lẩu tới.
Đêm khuya đầu thu, vài người bạn thân cùng nhau tụ tập, chỉ có nồi lẩu và rượu ngon mới xứng với đội hình như vậy.
Trên chiếc bàn ăn rộng rãi, Mặc Lương Vũ cầm Champage chỉ huy nhân viên quán lẩu bày nguyên liệu nấu ăn lên. Hàn Vân Đình và Kiều Mục dựa vào bàn nấu ăn hút thuốc, khói thuốc mờ ảo che đi gương mặt tuấn tú xuất sắc của họ, hệt như mấy chàng công tử ung dung, nhàn nhã dưới ánh trăng.
Ưng Phi Phi và Doãn An Táp ngoan ngoãn đi làm một số việc hợp với khả năng. Thật sự thì thân phận của những người kia quá hiển hách, họ hơi mất tự nhiên nên đành phải di chuyển sự chú ý.
Chỉ có mỗi Lăng Mật lặng im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dau-yeu/3118864/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.