Nghiên Thời Nhất thôi cười, mím môi gật đầu: “Đúng, em thích những con số này!”
Anh nhìn cô cứ tắt lại mở màn hình di động để nhập mật khẩu, chuỗi số 0930 này tự nhiên trở nên bất đồng.
Lòng bàn tay anh rơi xuống đỉnh đầu cô, động tác vuốt ve chứa chan niềm yêu thương dịu dàng. Sau mấy giây trầm ngâm, anh nói: “Anh cũng thích.”
Thích cái gì?
Không hề nói ra nhưng Nghiên Thời Nhất hoàn toàn hiểu rõ hàm ý trong câu nói này. Là đáp án cho câu hỏi trước đó của cô.
Thích 0601, thích cô, và e rằng còn có nhiều điều hơn nữa.
Anh chưa từng che giấu sự yêu thích của mình, thẳng thắn quang minh đặt ngay trong tầm mắt cô.
Bất chợt, cô thật muốn biết anh bắt đầu sử dụng mật khẩu 0601 từ khi nào. Là từ khi cuộc hôn nhân này được xác định, hay là sớm hơn nữa?
Nhưng cuối cùng, Nghiên Thời Nhất vẫn không hỏi câu này ra miệng.
Cô muốn tìm một cơ hội dò hỏi chị Lâm, dù sao thì chị ấy cũng là người chăm lo cuộc sống hằng ngày của Tần Bách Duật. Mật khẩu ở căn hộ Duplex bắt đầu được sử dụng từ khi nào, hỏi là biết ngay.
***
Gần xế trưa hôm sau – ngày thứ bảy, Nghiên Thời Nhất đang ngồi trên thảm trong phòng khách, bộ dụng cụ pha trà Thiên Phong Thúy Sắc được bày biện trên bàn trà. iPad bên tay phải cô đang chiếu các hình ảnh giới thiệu các loại dụng cụ pha trà.
Hai giờ chiều nay là giờ học nghệ thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dau-yeu/3118727/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.