Tám giờ tối, ba người Nghiên Thời Thất kết thúc bữa ăn ở quán bít tết trong Ginza.
Trước cổng trung tâm thương mại, những cột đèn đủ màu sắc chiếu ánh sáng đan xen xuống mặt đường, tốp năm tốp ba qua lại không ngớt trong màn đêm.
Ưng Phi Phi liên tục xoa bụng trên đường. Bộ váy đang mặc là cô đặc biệt chuẩn bị cho buổi coi mắt, size hơi nhỏ, để làm nổi bật vòng eo.
Bây giờ thì hay rồi, ăn bò bít tết xong, cô cảm thấy dây kéo sắp bung ra luôn.
Cô vừa xoa bụng vừa nhìn hai người bên cạnh, Doãn An Táp đang cầm điện thoại di động bận rộn, Nghiên Thời Thất cũng thế.
Ưng Phi Phi nhìn trái ngó phải, cuối cùng cũng lấy điện thoại ra, giả vờ bận rộn.
Chẳng biết ai phát minh ra điện thoại di động nữa, nó đúng là khối u ác tính trong các dịp xã giao!
Lúc này, Doãn An Táp ngẩng đầu lên khỏi màn hình, tỏ ra khó xử, “Phi Phi, Thời Thất, công ty của tớ có chút việc, cần tớ về xử lí, không thể đi cùng các cậu rồi.”
Đi làm suốt mấy năm qua, Ưng Phi Phi có thể hiểu được tình huống thân bất do kỉ khi mới đi làm. Cô bèn vỗ vai Doãn An Táp, “Vậy cậu mau đi đi, đừng về muộn quá, công việc không quan trọng bằng sức khỏe đâu.”
“Ừ, tớ biết rồi!” Doãn An Táp gật đầu liên tục, trong lúc đó mắt vẫn không dời khỏi điện thoại.
Nghiên Thời Thất cũng nhanh chóng tắt màn hình, nhìn Doãn An Táp, cười, “Không sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dau-yeu/3118713/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.