Kiều Mục đi ra ban công tầng hai, lấy thuốc lá trong túi ra châm một điếu.
Trong làn khói trắng mông lung, anh ta nhìn thấy Tần Bách Duật dẫn Nghiên Thời Thất ngồi xuống trước mặt Đậu Túc Nguyên.
Anh ta nhướng mày, thở dài một hơi, đang định xoay người thì lại thoáng thấy Bùi Đường đúng lúc đi lên. Gần đây thằng nhãi này làm xằng hơi quá đấy.
Kiều Mục rít một hơi thuốc, híp mắt phả khói chào một tiếng: “Ảnh đế Bùi!”
Bùi Đường đương nhiên nhận ra Kiều Mục.
Cậu Hai nhà họ Kiều bụng dạ khó lường, mấy ngày trước vừa chiếm quyền quản lý Kiều thị. Nghiêm túc mà nói thì hiện giờ anh ta là ông chủ của mình.
“Tổng Giám đốc Kiều.”
Bùi Đường khẽ gật đầu chào hỏi Kiều Mục, ánh mắt chỉ thoáng lướt qua, định trực tiếp tiến vào hội trường.
“Khoan đã!” Kiều Mục ngăn cản, một tay kẹp thuốc lá, một tay đút túi quần bước tới trước mặt anh ta, “Vội cái gì, nói hai câu với tôi đã.”
Kiều Mục nhìn thẳng vào mắt của Bùi Đường, có so sánh thì thấy ánh mắt anh ta rất giả tạo.
Bùi Đường miễn cưỡng đứng lại, đề phòng nhìn sang, “Tổng Giám đốc Kiều muốn nói cái gì?”
Kiều Mục lại hút một hơi thuốc, “Đương nhiên là nói về chuyện giữa anh và em gái tôi. Nghe nói từ lúc Kiều Phỉ Bạch mất tư cách làm người quản lý, anh liền giữ khoảng cách, phân giới hạn với nó?”
Câu từ châm chọc làm Bùi Đường không vui, sắc mặt cũng nặng nề vài phần: “Rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dau-yeu/2432023/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.