Trong phòng làm việc, Nghiên Thời Thất quan sát kĩ vẻ mặt sa sút của Thành Nghiệp Nam rồi nhíu mày, hỏi: “Tối qua anh không ngủ hả?”
Quầng mắt thâm của anh ta quá đậm.
Thành Nghiệp Nam dùng hai tay ấn huyệt Thái Dương, sau đó cầm gói thuốc lá lên, nhưng rồi khựng lại, đổi tay ném vào trong ngăn tủ.
Anh ta ngồi liệt trên ghế, cổ chân phải gác lên đầu gối chân trái, “Không ngủ suốt một ngày một đêm rồi. Có thể là Thiệu Chính Hề muốn chỉnh chết anh!”
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Ý cười nhạt bên môi Nghiên Thời Thất dần tan đi. Cô tập trung quan sát Thành Nghiệp Nam, móng tay cái gõ cái không lên mặt bàn.
Thành Nghiệp Nam thở dài nặng nề, “Sau khi kết thúc buổi họp báo, Thiệu Chính Hề ra lệnh cho anh chính thức làm người quản lý của Kỷ Tố Tân. Sáng hôm qua, ông ta gửi cho anh ba bản hợp đồng, đều là hợp đồng của cô ta, còn yêu cầu anh phải bàn xong hợp đồng trong vòng một ngày. Trong đó có hai bản hợp đồng làm việc tại thành phố sát bên Lâm thị. Tới bảy giờ sáng nay, anh mới chạy gấp về công ty.”
Ồ, bắt đầu lợi dụng Thành Nghiệp Nam để gây sức ép cho cô đây mà!
Nghiên Thời Thất cười lạnh một tiếng, “Ông ta nhỏ mọn vậy sao? Trong buổi họp báo hôm ấy, em thấy sắc mặt ông ta không được tốt lắm, sau đó em lại đi về trước, chẳng kịp nói chuyện gì với ông ta.”
“Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dau-yeu/2428039/chuong-933.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.