Chương trước
Chương sau
Kỷ Tổ Tân rất nghi ngại, nhưng cô ta không dám chất vấn Nghiên Thời Thất trước mặt Thiệu Chính Hề.

Cho dù nghe ra đối phương đang cố tình châm chọc, cô ta cũng chỉ có thể ngó lơ đi, rầu rĩ nói: “Cảm ơn Thập Thất, nhưng... tôi đâu có thầm oán trách mọi người đâu!”

Nghiên Thời Thất cười khẽ, không thèm đếm xỉa tới lời cô ta nói, “Không quan trọng!”

Kỷ Tổ Tân bị lời nói của Nghiên Thời Thất đâm thẳng vào lòng, cố nén bất mãn liếc nhìn cô, rồi lại phát hiện cô vẫn luôn quan sát mình.

Trong khoảnh khắc, Kỷ Tổ Tân như bắt gặp một tia bỡn cợt nơi đáy mắt Nghiên Thời Thất.

Kỷ Tổ Tân giận mà không dám nói, chỉ có thể cố nhẫn nhịn kiềm chế bản thân, cố gắng bỏ qua sự hiện diện của Nghiên Thời Thất.

Thiệu Chính Hề quan sát đến đây liền lặng lẽ ngả người dựa vào lưng ghế, miệng nhếch lên cười, có vẻ rất mãn nguyện trước sự thỏa hiệp của Nghiên Thời Thất.

Ông ta vươn tay mở ngăn kéo, lấy một tập tài liệu đặt lên bàn, từ tốn đẩy tới trước mặt cô, “Thập Thất, thấy cô có thể nghĩ được như vậy, tôi rất hài lòng. Ở đây có mấy hợp đồng để chỗ tôi cũng lâu rồi đấy.”

“Nếu bây giờ cô đã muốn quay lại hoạt động thì cũng đừng trì hoãn nữa. Nội dung hợp đồng tôi xem qua cả rồi, cô bảo cậu Thành tranh thủ thời gian liên hệ với đối phương rồi nhanh chóng kí kết đi.”

Nghiên Thời Thất nhìn tập tài liệu, tiện tay cầm lên rồi đưa thẳng cho Thành Nghiệp Nam đang ngồi trên xô pha đối diện.

Cô không có bất cứ hứng thú nào với nội dung trong hợp đồng.

“Cảm ơn Giám đốc Thiệu... chuyện tiếp theo cứ quyết định như vậy đi khi. Tôi tham gia hoạt động thì sẽ dẫn cô Kỷ đi cùng.”

“Được, không thành vấn đề.”

Thấy Thiệu Chính Hề đã đồng ý, Nghiên Thời Thất cũng không nán lại thêm nữa. Cô đưa mắt ra hiệu với Thành Nghiệp Nam rồi hai người đồng thời ra khỏi văn phòng Giám đốc.

Kỷ Tổ Tân vẫn ngồi yên tại chỗ, ngước mắt nhìn Thiệu Chính Hề, ngập ngừng muốn nói lại thôi.

“Còn việc gì không?” Thiệu Chính Hề sắp hết kiên nhẫn liếc cô ta.

Kỷ Tổ Tân ngẫm nghĩ kĩ, cuối cùng vẫn nói ra lo lắng trong lòng, “Giám đốc Thiệu, tôi thật sự phải tham gia hoạt động với cô ta sao? Chuyện này hình như... không được thích hợp cho lắm?”

Cô ta không muốn đứng cùng một sân khấu với Nghiên Thời Thất

Nếu yêu cầu này là do chính Thiệu Chính Hề đưa ra thì cô ta còn cảm thấy hợp lí.

Nhưng người chủ động đề nghị lại là Nghiên Thời Thất, cô ta cảm thấy chuyện này không hề đơn giản.

Thiệu Chính Hề nhìn thấu vướng mắc của cô ta, cong ngón tay gõ lên mặt bàn, “Cô quên tôi vừa nói gì rồi à? Nghệ sĩ trong Thiên Thừa rất nhiều, cô cảm thấy tôi không thể lăng xê nổi ai khác ngoài cô sao?”

Đây là một lời cảnh cáo cạn tàu ráo máng.

Kỷ Tổ Tân khó chịu cúi gằm mặt, “Tôi biết rồi, Giám đốc Thiệu...”

“Đi ra ngoài đi! Sau này nếu tôi không gọi thì cô đừng tùy tiện đến văn phòng của tôi nữa.”

Thiệu Chính Hề nói với Kỷ Tổ Tân bằng giọng điệu thờ ơ lạnh nhạt, thậm chí sâu trong đáy mắt còn lóe lên ác cảm.

Ông ta ghét nhất mấy ả phụ nữ không biết gì mà còn tỏ ra vẻ.

Kỷ Tổ Tân chính là loại người như vậy!

Thiệu Chính Hề liếc nhìn bóng lưng Kỷ Tổ Tân rời đi hẳn rồi mới rút di động ra gọi. Bên kia vừa bắt máy, ông ta day day trán, thở dài nói: “Nhóc con, chú đưa hợp đồng cho con bé rồi, chuyện tiếp theo phụ thuộc vào cháu hết đấy.”

“Cảm ơn chú Thiệu!”

Thiệu Chính Hề cười khẩy, “Đừng có được lợi còn lên mặt với chú. Nói cho cháu biết, trước mắt Nghiên Thời Thất vẫn đang là nghệ sĩ cao giá và danh tiếng nhất của Thiên Thừa. Chú không cần biết cháu định làm gì, nhưng phải biết chừng mực cho chú. Thiên Thừa vất vả lắm mới có được địa vị như bây giờ.”

Người bên kia điện thoại đáp lại gì đó, Thiệu Chính Hề trề môi, miễn cưỡng cúp điện thoại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.