Về đến nhà, cô nằm dài trên giường bỗng nhiên lại suy nghĩ đến chuyện hồi sáng. Nghĩ qua nghĩ lại cô mới chợt nhận ra người đàn ông cô gặp mấy tháng trước chính là anh ta. Còn trẻ như vậy đã là chủ tịch của một tập đoàn lớn như vậy, cô càng thêm ngưỡng mộ. Lúc cô bị anh ấy đàn áp vì vẻ mặt lạnh lùng đầy nham hiểm đó cô chỉ biết cúi đầu nên vô tình thấy bảng tên trên bàn làm việc của anh ta.
Bạch Yên: Thì ra anh ta tên Vương Lập Tân. Quả thật người đẹp tên hay.
Ngày hôm sau, cô cũng như mọi ngày đều mặc những bộ đồ công sở tuy tao nhã, điềm đạm nhưng luôn toát lên vẻ sang trọng và trưởng thành. Bước vào chỗ làm việc trợ lý Đàm liền cất giọng:
Trợ lý Đàm: Chủ tịch cho mời cô lên phòng chủ tịch, bây giờ cô hãy đi theo tôi luôn đi.
Cô hoang mang không biết vì sao chủ tịch lại kêu cô lên đấy, phải chăng vì lịch trình cô xếp có vấn đề sao.
Cô liền đi theo trợ lý Đàm. Trợ lý Đàm bỗng dừng lại quay đầu nói:
Trợ lý Đàm: Tiện thể cô thu dọn đồ đạc luôn đi.
Vẻ mặt cô càng bất ngờ hơn, chập chờn nhiều suy nghĩ hiện lên trong đầu cô, chả lẽ mình bị sa thải sao nhưng mình đâu có làm gì sai đến mức bị sa thải đâu ta. Các vấn đề luôn hiện quay trong đầu cô, cô vừa ôm đồ đạc vừa suy nghĩ. Đến tầng cuối cùng, cô bước ra vẫn trong tư thế suy nghĩ nên đụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-nay-toi-chon/2810080/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.